Lâu Doanh liếc nhìn Lãnh Phùng với ánh mắt lạnh lùng: "Bây giờ các người thật sự quá xảo quyệt, vì muốn bắt bọn tôi mà cả kế mỹ nhân cũng dùng được."
Lãnh Phùng: "..."
Đây thật sự là một sự hiểu lầm... quá lớn.
Nếu như anh ta biết được trước kia hai chị em bọn họ làm những gì thì anh ta đâu có dám kêu họ đến chứ.
Giờ phút này Lâu Doanh vô cùng phiền muộn, cô đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn với Lãnh Phùng.
"Đội trưởng Lãnh, nếu như các người không thả Phi Phi ra, tôi nhất định sẽ không bỏ qua. Lâu Doanh tôi muốn dẫn một người ở đây đi, mấy người các anh đừng có ai cản tôi."
"Lâu Doanh, cô đừng có làm càn." Lãnh Phùng đau đầu, hai chị em nhà này thật là không phải người nhà không bước vào cửa mà, suy nghĩ đều đơn giản thô bạo như vậy.
Tô Yên hỏi: "Đội trưởng Lãnh, anh có thể sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt Phi Phi được không?"
"Bây giờ thì không được, quy trình vẫn chưa hoàn tất, hai người có thể trở về nhà đợi trước, có tin tức tôi sẽ thông báo cho hai người." Lãnh Phùng không hề nói với hai người rằng, Bạch Phi Phi đã bị dẫn đi nơi khác từ mười mấy phút trước rồi, bây giờ đến cả anh ta cũng không biết Bạch Phi Phi đang bị nhốt ở đâu.
Hành động của cấp trên nhanh chóng như vậy, xem ra trên người Bạch Phi Phi vẫn còn có thứ gì đó có thể khai thác được, tuyệt đối không đơn giản chỉ là cướp ngục.
Lâu Doanh hất hàm đầy bá đạo: "Nếu như các người dám động vào một đầu ngón tay của Phi Phi, tôi sẽ san bằng cả cục cảnh sát này. Tôi cho anh thời gian ba tiếng, không gặp được Phi Phi thì tôi nói được làm được."
Lâu Doanh quẳng lại một câu rồi bước nhanh ra ngoài.
Lãnh Phùng căn dặn Tô Yên với vẻ mặt nghiêm túc: "Cô Lục, cô cần phải khuyên nhủ Lâu Doanh. Gây chuyện lớn ra thì không hề có bất kỳ lợi ích nào cho Bạch Phi Phi cả."
"Tôi sẽ cố gắng." Tô Yên cũng biết, một mình Lâu Doanh đấu với bọn họ sẽ rất thiệt thòi.
Lâu Doanh và Tô Yên rời đi. Lên xe, Tô Yên nói: "Lâu Doanh à, em đừng có kích động vậy. Chị kêu anh rể em đến rồi, chuyện này nên có chuyển biến, nếu như có thể bắt Tần Khả Hân trở về, nói không chừng có thể lấy công chuộc tội."
"Chị à, em sẽ không tự tiện đến đây đâu. Vừa rồi em nói như vậy là muốn dọa họ thôi." Tâm tư của Lâu Daonh trong thoáng chốc trở nên rất trầm ngâm, ánh mắt cũng dần dần lạnh lẽo.