Xa Thành Nghị cũng không muốn thỉnh thoảng phải thu nhận người tàn tật, bị thương, như vậy anh ta sẽ rất bận rộn đấy.
Vạn Nhất cảm kích nhìn Xa Thành Nghị, đúng là anh em tốt, lòng tốt này không có lời nào có thể cảm tạ hết được.
Lâu Doanh thở dài một hơn: “Nếu anh ta không chơi tôi, tôi cũng sẽ không ra
tay...”
Bụng lại bắt đầu đau.
“Tôi đi vệ sinh, anh Xa, anh khám cho anh ta trước đi nhé.”
Lâu Doanh ôm bụng đi vào nhà vệ sinh.
(D
Chấn thương thì dễ điều trị, trật khớp thì chỉ cần nắn về vị trí cũ, bó thạch cao, rồi băng bó lại là được.
Đợi đến lúc Lâu Doanh đi ra, Vạn Nhất đã được bố thạch cao xong, giờ đang nằm ngửa trên ghế sô pha, Xa Thành Nghị thì đang sắp xếp lại hộp thuốc.
Vạn Nhất nhìn hai cánh tay đang bị băng bó của mình hỏi: “Nếu tôi muốn đi vệ sinh thì phải làm sao? Ăn cơm nữa?”
“Chỉ có thể tìm người bán cho cậu ăn.” Xa Thành Nghị nhìn thấy Lâu Doanh đi đến, đưa mắt ra hiệu cho Vạn Nhất.
Vạn Nhất nhìn về phía Lâu Doanh: “Mẫu Dạ Xoa, cô đánh tôi thành như thế này, có phải nên phụ trách với tôi hay không?”
Lâu Doanh liếc mắt nhìn Vạn Nhất: “Anh bị đánh đến mất não rồi à? Anh đã nhìn thấy tôi phụ trách với người nào sau khi bị thua chưa? Anh cũng đừng tự tìm, nếu không có việc gì nữa, thì tôi đi đây.”
Vạn Nhất nghiến răng nghiến lời: “Đúng là người phụ nữ không có lương tâm mà."
“Bye bye!” Lâu Doanh thoải mái rời đi, trước khi đi còn hả hê nói: “Tổn thương gân cốt phải mất một trăm ngày, ha ha, rốt cục cũng có thể yên tĩnh một thời gian rồi.”
Vạn Nhất: “...”
Vạn Nhất nghĩ ngợi một lúc rồi đi vào thăm Lục Cận Phong.
Hai người đúng là anh không ra anh, em không ra em.
Một người bị thương chân.
Một người thì bị thương ở tay.
Lục Cận Phong tỉnh lại nhìn thấy hai tay bị bó thạch cao của Vạn Nhất, kinh ngạc hỏi: “Làm sao lại bị thương vậy?”
“Còn bị thương thế nào nữa, là bị mụ Mẫu Dạ Xoa kia đánh đấy.” Vạn Nhất thở dài hỏi: “Đại ca, anh thì sao? Chẳng lẽ là chị dâu ra tay với anh?”
Lời này chỉ là đơn thuần là trêu chọc.
“Là tôi tự mình làm” Lục Cận Phong nói: “Còn ân tình của Chu kiệt thì đã thanh toán xong, tránh việc thỉnh thoảng anh ta lại đến quấy rầy vợ tôi.”
+
Vạn Nhất giơ ngón cái lên: “Đại ca, anh thật trâu.”
Dùng phương pháp này để đối phó với tình địch, đáng giá để tham khảo, nhưng lại tổn thương chân, mất một thời gian không đứng lên được.
Xa Thành Nghị và Hạ Phi mỗi người cầm mấy chai thuốc đi vào.
“Cha, cha đã tỉnh.” Hạ Phi lo lắng hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!