Vạn Nhất giơ tay ra hiệu: "Tôi không làm chứng được."
Lúc này còn bao che cho Tần Nhã Hân, vậy thì thật sự ngu ngốc quá rồi.
"Hạ Huy Hà Vũ, đi tìm." Lục Cận Phong lười nói lười thừa thãi, chỉ cần tìm thấy xe của Tần Nhã Hân là được.
Tân Nhã Hân bị giữ lại, những người khác đi tìm.
Mười phút sau đã tìm thấy xe của Tần Nhã Hân, ở ngay trong hầm giữ xe, nhưng bên trong không có ai.
Trong thời gian ngắn đưa người đến chỗ khác, chuyện này không thể nào.
Trong video giám sát của khách sạn, có thể nhìn thấy rõ ràng trong xe đẩy của Tần Nhã Hân có đồ.
Lục Cận Phong chú ý đến dòng người qua lại trên bến tàu, bây giờ không có một chiếc thuyền nào trên bến tàu có thể rời đi được, nhưng bến tàu lớn như vậy cũng khó tránh có chỗ sơ hở.
Lâu Doanh hỏi: "Anh rể, hay là tôi đưa cô ta về cục cảnh sát trước nhé?"
"Tôi không bắt Tiểu Vũ đi, anh Cận Phong, anh phải tin em." Tần Nhã Hân giải thích nói: "Các anh cũng đã tìm rồi, không có ai, anh Cận Phong, anh ép chết chị em, lẽ nào còn muốn ép chết em sao? Em đã làm sai một số chuyện, những chuyện đó đều bởi vì em yêu anh, hơn nữa cũng không đáng tội chết, các anh có chứng cứ gì chứng minh em bắt cóc Tiểu Vũ không?"
"Đưa đến cục cảnh sát." Lục Cận Phong không hề nể tình chút nào.
Nếu như không nhắc đến Tần Nhã Đan thì Lục Cận Phong cũng sẽ không đưa đi nhanh như vậy, nhưng vừa nhắc đến Lục Cận Phong cũng bắt đầu quyết tâm hơn.
Lâu Doanh áp giải Tần Nhã Hân: "Đi thôi, đến cục cảnh sát uống trà rồi từ từ nói chuyện."
Lục Cận Phong đã lật tung hết cả bến tàu cũng không tìm được người, còn Vạn Nhất rất chắc chắn, trong suốt dọc đường Tân Nhã Hân không hề dừng xe lại.
Nếu như không đưa người đi chỗ khác trên đường đi, bến tàu cũng không có người, vậy thì chỉ có một khả năng.
Có thể người đang ở trong khách sạn.
Lục Cận Phong nghĩ đến đây lập tức nói: "Về khách sạn."
Khách sạn.
Tô Yên cũng không về nhà cũ nhà họ Lục, cô đang đợi tin tức.
Đợi chờ đến sốt ruột, Tô Yên lại yêu cầu khách sạn trích xuất video giám sát, thật ra cô cũng không biết tại sao lại yêu cầu như vậy, cô chỉ cảm thấy mình nên làm vậy.
Tô Yên nghiêm túc nhìn chăm chú vào màn hình giám sát trước mặt, trong video giám sát, lần thứ nhất Tân Nhã Hân đẩy xe đẩy đi lướt qua cô, đi về phía nhà vệ sinh mới của khách sạn.
Còn lần thứ hai xuất hiện trong video chính là lúc ở trước cửa nhà vệ sinh với Vạn Nhất.
Sau đó là cảnh Tần Nhã Hân rời đi từ cửa sau.
Tô Yên ngẩng đầu lên nhìn mười mấy màn hình video, có nhiều chỗ trong video giám sát đều có mặt của Tân Nhã Hân.
Tần Nhã Hân là người cẩn thận, sao có thể ngu ngốc để mình lộ ra trước camera như vậy? Hơn nữa cô ta còn để lộ mấy lần.
Càng nghĩ Tô Yên lại càng cảm thấy không đúng.
Hình như Tần Nhã Hân cố tình để lộ, cô ta đang dụ mọi người phát hiện ra cô ta?
Mục đích của cô ta là gì?
Nghĩ kĩ lại vô cùng hoảng sợ.
Tô Yên nhanh chóng xem hết tất cả các màn hình giám sát sau đó sắp xếp lại các chi tiết trong đầu.
Rất nhanh, Tô Yên đã phát hiện ra manh mối.
Đó chính là từ lúc rời khỏi nhà vệ sinh đến cửa sau, Tần Nhã Hân đã biến mất mười lăm phút.
Tô Yên lập tức nói với quản lý khách sạn: "Từ nhà vệ sinh đến cửa sau khoảng cách xa nhất cần bao nhiêu thời gian? Khoảng cách ngắn nhất cần bao nhiêu thời gian?"
Quản lý suy nghĩ một lát nói: "Từ nhà vệ sinh đến của sau chỉ có một lối ra, chính là đi thang máy lên tầng một, sau đó rẽ trái ra ngoài, cùng lắm cũng chỉ năm phút.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!