"Bà chủ, về chuyện tổ chức đám cưới, anh sẽ để mẹ anh chuẩn bị, em không cần phải làm gì, chỉ cần đợi làm cô dâu của anh là được rồi." Lục Cận Phong nói:” Người phụ nữ của Lục Cận Phong, những thứ gì nên có thì những thứ đó chắc chắn không thể thiếu.”
“Tùy anh vậy.” Tô Yên không thể lay chuyển được Lục Cận Phong: Đừng chọn ngày quá gần, em vẫn còn chưa bình phục, em không muốn trở thành cô dâu xấu xí nhất trong lịch sử đầu, sẽ làm anh mất mặt mất.”
Lục Cận Phong cưng chiều nhìn Tô Thanh, đang định cất lời thì Tô Yên nói trước: "Đừng nói em trong mắt anh đẹp như thế nào, con mắt của khách mời sắc bén lắm, với lại vóc người của em bây giờ còn không thể mặc được váy
cưới.”
Lục Cận Phong ca ngợi thổi phồng cô rất nhiều ở trước mặt người dân cả nước, cô chắc chắn không thể để anh mất mặt được.
"Đều nghe theo bà chủ.”
Những ngày sau đó, Lục Cận Phong bắt đầu xem ngày lành tháng tốt, để chọn ngày cưới, chuẩn bị cho hôn lễ.
Ngay khi Trần Tổ Anh nghe tin hai người muốn tổ chức đám cưới, bà ấy rất nhiệt tình, trước đó bà ấy đã bắt đầu nghiên cứu xem hai người họ sẽ tổ chức đám cưới loại như nào, bây giờ cuối cùng bà ấy cũng có thể thể hiện sức mạnh của mình.
Lâu Doanh thật sự đi đăng ký tham gia đánh giá, Bạch Phi Minh từ nước M trở về, khi nghe tin Lâu Doanh sẽ làm việc trong sở cảnh sát, cô ta buột miệng nói: "Cậu điên rồi, đây không phải là tự dê tiến vào miệng hổ sao?”
“Phi Minh, sao cậu lại nói như vậy.” Lâu Doanh khoanh chân ngồi trên giường, hai tay chống cằm: “Chẳng lẽ cậu muốn tiếp tục làm công việc cũ sao? Thiên Lang đã xong đời rồi, chúng ta cũng không thể quay lại được nữa, mình sẽ không trở về đầu, hai chúng ta cũng không thể cả đời làm nghề cũ được, hơn nữa, chúng ta rửa tay trong chậu vàng, bỏ gian tà theo chính nghĩa, đây không phải điều tốt à? Sau này mình sẽ có người khác làm chỗ dựa.”
Bạch Phi Minh rất kinh ngạc, thế mà Lâu Doanh thực sự sẽ nói những lời này.
"Số tiền từ ngân hàng Thụy Sĩ của cậu đủ để cầu tiêu xài cả đời, hai bọn
mình đã quen với tự do rồi, cậu có chắc mình sẽ chịu đựng được khổ cực không? Mỗi ngày phải đi làm đúng giờ, rồi tăng ca, làm nhiệm vụ, bị người khác kiểm soát, bị người khác kiềm chế”
Lâu Doanh giống như một con chim tự do, không phải một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng.
"Mình với đội trưởng Lãnh có ba điều quy ước rồi, nếu có việc gì gấp thì có thể gửi cho chúng ta, chỉ cần nghe một mình anh ta sai bảo thôi, những mệnh lệnh của người khác thì có thể phớt lờ, cũng không cần phải đi làm đúng giờ như cậu nói, cậu yên tâm đi, nó cũng giống như những nhiệm vụ thông thường của chúng ta thôi.”
Bạch Phi Minh dự cảm không tốt: "Tại sao lại là chúng ta?"
Lâu Doanh cười: "Vì mình cũng đăng ký thay cậu rồi.”
Lâu Doanh cười ôm lấy cổ Bạch Phi Minh: "Chúng ta đồng ý là cả đời này chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau mà, sao nào, chẳng lẽ cậu định bỏ rơi mình?”
Bạch Phi Minh im lặng vài giây, lườm Lâu Doanh một cái, bất lực thở dài: “Mình còn có thể từ chối nữa sao?"
Câu này là đồng ý.
"Tất nhiên là không rồi.” Lâu Doanh cười.
Hai người Lâu Doanh và Bạch Phi Minh có kỹ năng đi tham gia đánh giá, vậy thì cũng giống như đi chơi thôi.
Tổng cộng có hai mươi người tham gia đánh giá, cuối cùng chỉ có ba người vượt qua, hai trong số đó là Lâu Doanh với Bạch Phi Minh.
Không ít tên đàn ông cao to tự ti xấu hổ, thậm chí bọn họ còn không bằng người phụ nữ.
Lãnh Phùng trực tiếp đến xem từng bài đánh giá, những thể hiện của Lâu Doanh với Bạch Phi Minh, anh ta rất rất hài lòng, ánh mắt nhìn hai người cũng mang theo phần ngưỡng mộ.
Ngày tháng trôi nhanh.
Tô Yên cuối cùng cũng sinh con.
Vào ngày đầu tiên trong tháng đầu tiên sau khi sinh, cô lập tức dẫn Lâu Doanh với An Hinh đến trung tâm mua sắm.
Sau bao nhiêu ngày nhẫn nhịn ở trong nhà, thật sự là khiến cô sắp bị bệnh rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!