“Con đến đây để ăn một bữa tối với cha. Con nhớ cơm chị Lý làm rồi. Con đi tìm chị Lý đây.”
Nói rồi, Tô Yên thật sự đi vào nhà bếp: “Chị Lý, chị Lý, em muốn ăn món chân giò của chị làm.”
"Được, vậy buổi tối chúng ta sẽ ăn chân giò”
Sau khi Tô Yên “tóm gọn” chị Lý xong, Tô Đình Nghiệm mới cẩn thận, núp sau cánh cửa nghe lén, vì sợ Tô Yên sẽ ngáng đường, làm rối tung mọi chuyện lên.
Tô Yên và Chị Lý đang thì thầm trong bếp, Tô Yên đứng đó hồi lâu cũng không nghe thấy gì, cuối cùng đành chán nản bỏ đi.
Kỹ năng nấu nướng của Chị Lý rất tốt, chỉ đơn giản nấu một vài món ăn, Tô Yên ngửi thư đã cảm thấy đói bụng rồi.
“Đồng chí Tô, đã đến giờ ăn tối rồi” Tô Yên hướng lên lầu gọi một tiếng.
Giọng nói vừa cất lên, điện thoại di động của Tổ Yên cũng vang lên, là cuộc gọi của Tô Duy.
Tô Yên nghĩ định bảo Tô Duy đến đây cùng nhau ăn cơm, liền lau nước rồi nghe máy: “Tiểu Duy à, chị đang ở nhà họ Tô, chị Lý có làm chân giò, em cũng đến đây ăn cùng...”
“Chị, em đi với cha rồi.”
Tô Yên tim đập thình thịch: “Cha gì? Em đang ở đâu?”
Cha của Tô Duy là Lệ Quốc Minh, vừa nghĩ đến đây, Tô Yên lập tức nôn nóng: “Tô Duy, em đang ở cùng Lệ Quốc Minh à? Có phải không?”
Tô Duy ở đầu dây bên kia ấp a ấp úng, điều này càng khẳng định phỏng đoán của Tô Yên.
Tô Yên lập tức nổi giận mắng: “Đồ ngốc này, mau cút về đây với chị. Nếu như em dám đi cùng với Lệ Quốc Minh, cả đời này đừng gọi chị là chị nữa.”
Tô Yên vừa tức giận vừa lo lắng, cô khó khăn lắm mới lôi được người từ trong ra, trong nháy mắt lại để dâng mình tới tận chỗ, chuyện này có thể không tức giận sao?
“Chị ơi, em xin lỗi, dù sao thì ông ấy cũng là cha của em, sẽ không làm hại em đâu.”
Tô Duy nói xong liền cúp máy.
Khi Tô Yên gọi lại, thì bên kia đã tắt máy rồi.
“Đồ ngốc!” Tô Yên tức giận vô cùng.
Tô Đình Nghiêm đi xuống lầu: “Đã xảy ra chuyện gì vậy, xem con tức giận kìa.”
“Con có việc gấp, nên không ăn cơm với cha được. Cha và chị Lý cứ ăn cùng nhau đi nhé.” Tô Yên không nói thật cho Tổ Đình Nghiêm biết, để tránh Tô Đình Nghiêm sẽ lo lắng, cô gọi Vệ Long: “Lái xe đi, chúng ta trở về.”
“Vâng, chị dâu.”
Vệ Long lái xe đến, Tô Yên vội vàng rời đi.
Tô Yên liên hệ với Lục Cận Phong, nhưng không có người nghe máy, lúc này mới sáu giờ chiều, Tô Yên trực tiếp đến công ty.
Thường thì năm giờ rưỡi chiều là công ty đã tan làm rồi. Lúc Tô Yên đến thì đã hơn bảy giờ, trong công ty vẫn còn rất nhiều người đang tăng ca, mọi người ai nấy cũng đều rất vội vàng.
Ai cũng biết rằng Tô Yên đã trở thành bà chủ của tập đoàn Lục Thị, các nhân viên nhìn thấy cô liền lần lượt chào hỏi Tô Yên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!