Một người già quá lứa chưa có người yêu như Vạn Nhất lại càng như là một tờ giấy trắng.
"Tôi tự đi."
Lâu Doanh bỏ mặc Vạn Nhất, tự mình đi về phía trước.
Vạn Nhất kinh ngạc phát hiện: "Ủa, cô uống nhiều rồi à? Đỏ mặt rồi!"
"Anh nhìn nhầm rồi, tôi không có uống nhiều. Bước đi của Lâu Doanh vẫn rất vững, trông không có vẻ là uống nhiều.
Còn về phần mặt đỏ lên, bản thân Lâu Doanh cũng không biết tại sao gò má lại đỏ.
Đi đến hầm rượu, Lâu Doanh đi thẳng đến lấy rượu, dù sao thì đây cũng là nhà của Vạn Nhất, cô không cần phải khách sáo.
Lâu Doanh chọn lựa được một chai rượu mà Vạn Nhất cất giấu kỹ lưỡng, Vạn Nhất vội vàng ngăn lại: "Không thể uống chai rượu này được..."
Còn chưa nói dứt lời đã bị Lâu Doanh mở nắp ra rồi, hào sảng uống một ngụm.
Chai rượu này không chỉ mắc tiền, hơn nữa còn được thêm nguyên liệu.
Lâu Doanh liếm liếm môi: "Đây mới là rượu ngon, tên keo kiệt anh, mời tôi đến uống rượu, còn giấu rượu ngon đi. Anh yên tâm, Lâu Doanh tối xưa nay không uống chùa đồ của người khác đâu, lát nữa tôi uống bao nhiêu anh cứ tính tiền là được rồi. Bà cô đây có tiền, trong ngân hàng Thụy Sĩ của tôi có... tôi không nói cho anh."
Uống biết bao nhiêu là rượu, sao có thể thật sự không có cảm giác được.
Lâu Doanh ngồi xuống đất, xuống như là một nữ hiệp giang hồ, kế chai rượu vào miệng mà uống, khí thế hừng hực lại lộ ra vài phần hồn nhiên.
"Đây không phải là vấn đề tiền bạc, chai rượu này tôi định tặng quà cưới cho hôn lễ của chị gái cô, tôi đã thêm chút ít đồ vào trong đó.
Nghe đến đây, Lâu Doanh phun một ngụm rượu ra: "Anh bỏ cái gì vào rồi hả?"
Vạn Nhất gãi gãi ấn đường, ngại ngùng nói: "Thêm một chút thử làm cho vợ chồng hưng phấn."
"Ca ua ta." Lâu Doanh vội vàng ói ra, nhưng đáng tiếc rượu đã vào trong rồi có ói cũng không ra được: "Vạn Nhất đáng chết, anh cố ý hại tôi mà. Tôi đã biết là anh không tốt lành gì rồi, mời tôi uống rượu, thì là là đã có sẵn chú ý với tôi rồi."
Vạn Nhất cảm thấy vô cùng ấm ức: "Chai rượu này là do cô tự chọn mà. Mấy ngàn chai rượu, ai kêu mắt cô độc như vậy, chọn đúng ngay chai rượu tặng cho tân hôn của chị cô. Tôi đã ngăn cản rồi, chỉ tại có uống nhanh quá, còn trách ai nữa."
"Anh không yên với tôi đâu." Lâu Doanh nổi điên lên, buông chai rượu xuống đứng dậy muốn đánh người.
Vừa mới đứng dậy Lâu Doanh đã thấy toàn thân nóng rang lên: "Chết tiệt, thuốc phát tác rồi."
"Vậy phải làm sao đây?" Vạn Nhất nhất thời cũng không biết phải làm sao: "Đi bệnh viện?"
Lâu Doanh nghiến răng chịu đựng: "Mất mặt quá đi mất, tôi không đi đâu."
Vạn Nhất lại đưa ra đề nghị: "Vậy... tôi tìm cho cô vài người đàn ông?"
Lâu Doanh tức giận: "Anh còn muốn hại tôi. Tên Vạn Nhất đáng chết, bỏ thuốc mạnh như vậy, anh có ý gì đây hả"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!