"Vệ Đông Vệ Hải..."
Tô Yên muốn kêu cứu mạng, nhưng cô quên rằng Vệ Đông Vệ Hải đang tập bắn cho Hạ Phi và Hạ Vũ Hà trong phòng huấn luyện.
Chung quy thì Tổ Yên đã chậm một bước, Lệ Quốc Minh cầm trên tay một cái khăn nhanh chóng chặn miệng cô lại, không bao lâu cô liền ngất đi.
Lệ Quốc Minh nhanh chóng bỏ cô lên xe ba bánh, chiếc xe ba bánh rời khỏi khu biệt thự như không có chuyện gì xảy ra.
Lúc chạy qua cửa bảo vệ, còn nhiệt tình chào hỏi với ông anh bảo vệ: "Vất vả rồi, hút điếu
thuốc"
Lệ Quốc Minh chuyển qua một điếu thuốc, bảo vệ cười cho qua: "Thức thời lắm đó, các anh làm chuyển phát nhanh một tháng được bao nhiêu tiền mà hút cả thuốc lá.
Lệ Quốc Minh cười cười: "Đủ sống qua ngày thôi."
Xe đạp và xe ba bánh đi lối bên phải, bên trái là lối đi cho ô tô.
Lệ Quốc Minh ngẩng đầu nhìn chiếc xe con chạy qua, người lái xe chính là Hạ Vũ.
Lệ Quốc Minh vội vàng cúi đầu xuống, kéo lấy vành nón và nói: "Tôi đi trước, còn phải đi gấp chuyến sau."
Lúc chiếc xe ba bánh chạy qua ông anh bảo vệ, do cửa xe đóng không chặt nên bảo vệ nhìn thấy có một người ngồi bên trong, thì lên tiếng trêu chọc: "Đi làm còn dẫn vợ đi theo."
"Hết cách rồi, vợ dính sát." Lệ Quốc Minh giơ tay về phía sau đóng chặt cửa xe lại, đạp chiếc xe ba bánh rồi rời đi.
Hạ Vũ ngồi trong xe hơi liếc nhìn một cái, do Lệ Quốc Minh ngụy trang quá tốt, chiếc xe bai gác lại chạy xa rồi, chỉ nhìn thấy một bóng lưng cũng không nhận ra được.
Hạ Vũ quay về biệt thự Nam Sơn, mới đầu cũng không phát hiện ra Tổ Yên đã mất tích, Lục Cận Phong về đã gần chạng vạng tối, Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc từ trong phòng huấn luyện bước ra.
Lục Cận Phong hỏi: "Mẹ của mấy đứa đầu rồi?"
Hạ Vũ Mặc nói: "Chắc là mẹ ngủ trong phòng."
Lục Cận Phong lên lầu xem qua mấy phòng rồi mà vẫn không thấy người đầu cả. Hỏi người làm cũng nói là không nhìn thấy.
Lục Cẩn Phong đã có chút hoảng rồi. Gọi điện thoại cho Tô Yên thì điện thoại lại reo ở nhà.
Bà xã ở nhà mà cũng có thể bị mất sao?
Hạ Phi nói: "Mẹ có hẹn với dì Hinh Hinh hay là dì út ra ngoài không?"
Lục Cận Phong liên lạc với An Hinh và Lâu Doanh.
An Hinh: "Tô Yên đầu có ở cùng tôi. Cậu hai Lục à, hai người là vợ chồng mới cưới mà, sao tôi dám mang vợ anh ra ngoài chứ".
Lâu Doanh: "Vợ của mình mà cũng không trông coi cho tốt, mất rồi lại tìm đến người của nhà mẹ đòi. Anh rể à, anh có ý gì đây?"
Lục Cận Phong có cảm nhận sâu sắc rằng anh không nên gọi điện thoại cho hai người này.
"Sao vậy hả, mọi người đều tập hợp ở phòng khách, bao giờ mới bắt đầu ăn tối, vừa khéo đến bữa ăn tối rồi." Vạn Nhất từ ngoài đi vào, anh ta đặt biệt mang theo cơm đến."
Cô vợ bị mất tích rồi, Lục Cận Phong đang bực bội trong lòng: "Không ăn cơm, muốn ăn thì về nhà họ Vận của cậu mà ăn đi."
Lục Cận Phong vừa nói vừa điều chỉnh lại camera giám sát.
Khắp nơi trong nhà đều có lắp camera giám sát.
Vạn Nhất bực bội nhìn về phía Hạ Phi: "Chuyện gì đây chứ? Cha của con ăn phải thuốc nổ rồi à?"
Hạ Phi nhún vai: "Mẹ mất tích rồi, nếu như không tìm về được, có ăn phải thuốc nổ hay không thì con không biết, dù sao thì tối nay cũng ăn không khí."
Lục Cận Phong mất vợ, liên quan gì tới anh ta chứ?
"Mẹ của con cũng không phải là con nít ba tuổi, ở đầu ra mà dễ dàng bị mất được." Vạn Nhất cũng không xem mình là người ngoài, anh ta đi về phía nhà bếp: "Chị Vương, tôi đói rồi. Tổi nay đã làm món ngon gì chưa..."
Vừa dứt lời, trong phòng khách đã truyền ra tiếng kêu của Hạ Vũ Mặc: "Người xấu bắt mẹ đi mất rồi."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!