Lời nói của Trần Nhã Đan đối với Lục Cận Phong mà nói, không thể nghi ngờ chính là sấm sét giữa trời quang, lúc cô ta nói Tân Chấn Thiên là người hại chết cha mình, giống như trong đầu có thứ gì đó nổ tung.
Hạ Vũ bên cạnh cũng bất ngờ trợn mắt hốc mồm.
Nếu như giữa Lục Cận Phong và Tô Yên cách nhau huyết hải thâm cừu, vậy điều này gọi là gì chứ?
Vậy không phải sẽ biến thành bi kịch sao?
Đôi mắt Lục Cận Phong đỏ tươi, sức lực giữ chặt Tần Nhã Đan lại tăng lên
một chút: “Lời cô nói, tôi sẽ không tin một lời nào đâu, giết cô, ô uế tay của tôi, cô tự đi tự thú đi.”
Nói xong, Lục Cận Phong hất người ra.
Tần Nhã Đan té ngã trên đất, chạm vào cổ hít lấy hít để.
“Lục Cận Phong, chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, em còn không hiểu rõ anh sao? Chuyện cha anh xảy ra tai nạn rất kỳ quái, lẽ nào anh không nghi ngờ sao? Thực ra trong lòng anh cũng đã tin tưởng, chỉ là anh sợ, sợ Tô Yên biết.”
Tân Nhã Đan cười, cười điên cuồng, cười tùy tiện, cũng cười ra nước mắt.
“Giấy không gói được lửa, một ngày nào đó Tô Yên cũng sẽ biết chuyện, ngược lại tôi muốn xem xem, giữa hai người có huyết hải thâm cừu, các người sao có thể hạnh phúc ở bên nhau chứ.”
Tân Nhã Đan dường như nghĩ tới điều gì, đứng lên, cười nói: “Đúng rồi, Tô Yên mang thai, anh nói xem nếu như để cha tôi biết cô ta mang thai con của kẻ thù, còn có thể để cho cô sinh ra hay không?”
Lục Cận Phong tức giận phun trào: “Cô im miệng ngay cho tôi.”
“Anh không muốn ở bên cạnh tôi, vậy thì tôi cũng sẽ không để các người được toại nguyện, bác gái cũng đã biết được chân tướng của vụ tai nạn xe cộ, anh cảm thấy bác ấy có thể tiếp nhận con gái của kẻ thù hại chết con gái mình làm chồng không?”
Tần Nhã Đan thê lương cười nói: “Cận Phong, đây là số mệnh.”
“Tô Yên sẽ là vợ tôi, đây chính là số mệnh trời định.” Ánh mắt thâm thúy của Lục Cận Phong khẽ híp, tia sáng sắc bén xẹt qua: “Người sống cũng không chống lại nổi, một người chết, càng không thể ngăn cản được.”
Tần Nhã Đan sững sờ: “Người chết kia chính là cha của anh đấy.”
Lục Cận Phong hừ lạnh một tiếng: “Nếu có ngày ông đây chết đi, đừng nói con trai tôi nhìn trúng con gái của kẻ thù, cho dù là nhìn trúng kẻ thù ông đây
dưới cửu tuyền cũng sẽ đốt chúc mừng bọn anh trăm năm hảo hợp.”
Tần Nhã Đan hoàn toàn cạn lời, cô ta cho rằng mối thù giết cha có thể khiến cho hai người thù ghét nhau, kết quả gì đây?
Lục Cận Phong căn bản không quan tâm.
Tần Nhã Đan đột nhiên nghĩ tới trước đó cô ta thăm dò chuyện của Tô Yên, bất luận là cầm video giả hay là cầm video thật thì cũng không thể ly gián hai người.
Tần Nhã Đan không rõ, cô ta nghĩ mãi mà không rõ, trên đời này làm sao có thể có hai người tin tưởng nhau như vậy.
“Tại sao người kia là Tô Yên? Tại sao anh có thể vì cô ta mà buông xuống rất cả? Cô chẳng qua chỉ là một người phụ nữ rách nát chưa chồng mà đã sinh con, thay đổi thất thường, cô không đáng” Trong mắt Tần Nhã Đan tràn đầy sự điên cuồng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!