Lục Cận Phong: “..”
Sao anh cảm thấy hình như lạc đề mất rồi?
Tô Yên còn đang đắm chìm trong kỹ thuật diễn xuất của mình, bỗng nhiên lại nghe Lục Cận Phong nói: “Người mà anh luôn muốn cưới là em, em chính là mẹ của con anh, người ở đêm năm năm trước cũng là em.”
“Không cần an ủi em, em đều biết, anh có nỗi khổ... chờ chút.” Tô Yên hoàn hồn lại, nhìn Lục Cận Phong với vẻ mặt ngơ ngác: “Anh nói cái gì?”
“Hạ Phi, Hạ Vũ Mặc là con trai ruột của anh.” Lục Cận Phong ôm Tô Yên. Cho dù có trải qua một đêm, thì vẫn khó mà che giấu được sự hưng phấn: “Yên Yên, em đúng là niềm may mắn mà anh tu mấy đời mới có được. Tối hôm qua anh đã tự đi hỏi Tô Vân, Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc thật sự là con của chúng ta. Mẹ anh cũng vì biết được chuyện này, nên mới bị Tô Vân hạ độc thủ.”
“Đợi đã, để em load chút!” Đầu Tô Yên có hơi rối bời: “Hạ Phi và Tiểu Vũ là con của chúng ta? Ha ha, sao có thể như vậy được? Mấy năm trước em cũng không có ấy ấy với anh.”
Tô Yên lại lần nữa phản ứng lại, nhìn Lục Cận Phong một cách không thể tin được: “Người năm đó, là anh?”
Chuyện này còn cẩu huyết ly kỳ hơn cả trong phim.
Vòng tới vòng lui, người năm đó lại là người bên gối hiện giờ.
“Là anh.” Giọng Lục Cận Phong thuần hậu: “Yên Yên, cảm ơn em đã sinh cho anh hai đứa con trai thông minh, lanh trí như vậy.”
Tô Yên vẫn có chút ngơ ngác, lúng túng nói: “Lục Cận Phong, chuyện này cũng thần kỳ quá rồi. Hay là làm xét nghiệm quan hệ cha con đi? Bằng không thật sự quá khó tin.”
Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng thật ra trong đáy lòng Tô Yên đã tin rồi.
Khuôn mặt Hạ Phi rất giống Lục Cận Phong, cũng không phải lần đầu tiên. nghe thấy những lời nói Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc là con trai của Lục Cận Phong.
Chỉ là, khi biết ký ức không thể chịu đựng nhất lại trở thành cuộc gặp gỡ đầu tiên với người yêu, cô có một loại cảm giác không thể nói rõ.
“Có thể, anh có thể bảo Xa Thành Nghị lập tức đến làm xét nghiệm quan hệ cha con cho anh và Hạ Phi”
Bỗng nhiên Tô Yên nhớ đến đống phô trương của Lục Cận Phong trước khu biệt thự, hỏi: “Đống phô trương lúc nãy là anh làm để nhận con đó hả?”
“Anh đã nghĩ cả một đêm, không nghĩ được gì tốt hơn, chỉ có thể làm như vậy.”
“Tầm thường.” Tô Yên phun tào: “Nếu như anh xách mấy cương ông Mao đến, nói không chừng hiệu quả còn tốt hơn một chút.”
Lục Cận Phong: ".”
“Cầm tiền không phải càng tầm thường hơn sao?”
“Em tin suy nghĩ của Tiểu Vũ giống em, anh có tin không?”
“Tin, về Tiểu Vũ thì theo em.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!