Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Lục Cận Phong nhanh chóng đi tới chỗ Tô Yên, quần áo anh đều bị ướt hết, không có cách nào giúp Tô Yên bớt lạnh. 

"Yên Yên, anh đưa em ra ngoài." Lục Cận Phong nặng trĩu trong lòng mất mấy giây, anh biết nếu cứ tiếp tục thế này thì cô chắc chắn sẽ chết cóng mất. 

Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng thấp, chẳng bao lâu sau tay chân Tô Yên đã lạnh cóng, vậy mà cô vẫn gắng gượng nở nụ cười: "Đừng lo cho em, không sao, hồi trước lúc trời vào đông, rất lạnh, cha không quan tâm em, Tần Phương Linh bà ta còn chẳng mua quần áo cho em mặc, mùa đông em lại mặc đồ mùa hè, thế mà vẫn vượt qua được, em không sợ lạnh." 

Miệng thì nói vậy nhưng cơ thể Tô Yên cứ không ngừng run rẩy, môi tím thẫm đi, nhiệt độ trong phòng đã xuống còn âm mười mấy độ, lại cộng thêm vừa rồi bị dội nước lạnh vào người, cho nên cả hai đều cảm thấy lạnh hơn rất nhiều. 

Lục Cận Phong cũng lạnh cóng cả người, nhưng trước mặt Tô Yên, anh vẫn không để lộ bất cứ sự bất thường nào cả, ngược lại là Tô Yên, cô cố gắng tỏ ra ổn để anh đừng lo lắng cho mình, điều này làm Cận Phong càng xót xa cô hơn bao giờ hết. 

Lục Cận Phong sợ mặt Tô Yên, chợt tay kéo tay cô đi về phía trước. 

Cửa cuối rồi. 

Suốt con đường dài đằng đẵng, chẳng có bất cứ thứ gì, chỉ có sự yên lặng đến kỳ lạ. 

Lục Cận Phong cảnh giác ném một chiếc giày về đằng trước, ngay lập tức phía trước xuất hiện vô số sợi tơ nhỏ mảnh như cây kim, ánh lên màu bàng bạc. 

Đây không phải dây thép thông thường mà là do được chế tạo từ chất liệu đặc biệt, có thể dẫn điện, một khi va trúng e là sẽ bị điện giật, độ nguy hiểm cũng không kém gì so với tia sáng gamma vừa nãy. 

"Yên Yên, em ngồi xuống nghỉ một chút đi." 

Lục Cận Phong đỡ Tô Yên ngồi xuống, cửa này, anh không thể dẫn Tô Yên đi cùng. 

Tô Yên nhận ra Lục Cận Phong muốn làm gì, cô nắm chặt tay anh rồi nói: "Cẩn thận." 

Lục Cận Phong cười tươi: "Ừm, lát nữa chúng ta cùng nhau ra ngoài." 

Anh vì muốn trấn an Tô Yên nên mới nói như vậy, cửa này còn nguy hiểm hơn so với cửa lúc nãy. 

Lục Cận Phong quan sát vách tường một chút, ước chừng khoảng cách giữa những sợi tơ, chỗ này thực sự không làm cách nào đi qua nổi. 

Không xông qua được, vậy thì anh sẽ phá hủy nó. 

cửa ải nguy hiểm nhất, cũng có thể là cửa ải đơn giản nhất. 

Lục Cận Phong lấy kẹp tóc của Tô Yên rồi nói: "Anh mượn một chút." 

Tô Yên không biết Lục Cận Phong định làm gì, cả người cô co ro, run rẩy vì lạnh, nhưng ánh mắt thì vẫn luôn hướng về phía anh, chỉ sợ anh xảy ra nguy hiểm. 

Lục Cận Phong cầm theo kẹp tóc của Tổ Yên, sau đó men theo vách tường mà bò lên, không thể đi phía dưới được thì đi phía trên vậy. 

Bên trên có một ổ khóa, Lục Cận Phong dùng kẹp tóc mở được cái khóa đó, mọi chuyện xem như thuận lợi, anh mở cửa ra rồi chui vào. 

Tô Yên nhìn theo anh không chớp mắt, lúc này đột nhiên phía trên có một làm khói mờ tỏa xuống, chậm rãi, Tô Yên cảm thấy đầu óc quay cuồng nặng nề, cuối cùng cô ngất đi lúc nào không biết. 

Lục Cận Phong đã bò tới đầu bên kia, anh dùng sức phá cửa ra rồi nhảy xuống dưới. 

Lúc nhìn thấy Tô Yên ngất đi, anh vô cùng hoảng: "Yên Yên, Yên Yên." 

Hô lên mấy tiếng, Tô Yên vẫn không có phản ứng gì. 

Lúc này Lục Cận Phong cũng ngửi được mùi gì đó, vừa nãy anh ở trên kia, khói mù bay xuống dưới này, cho nên anh mới không sao. 

Cảm nhận được điều kỳ lạ, Lục Cận Phong lập tức lấy ống tay áo ướt sũng của mình bịt mũi lại. 

Lục Cận Phong cũng không chậm trễ, vốn là anh muốn tìm công tắc để mở cửa, nhưng không ngờ lại bị anh ta phát hiện ra thiết bị cung cấp điện. 

Thiết bị cung cấp điện đang trong trạng thái vận hành. 

Chỉ cần cắt đứt được nguồn điện thì tất cả các cửa đều không dùng được điện nữa. 

Lục Cận Phong ôm chặt Tô Yên vào lòng, dùng cách đơn giản nhất đó là đá văng vào thiết bị cung cấp điện, kéo chốt cửa ra, ngắt điện. 

Những sợi tơ trên đường đi cũng không còn điện nữa, giờ chúng chẳng khác nào những sợi dây thông thường. 

Bên cạnh thiết bị phát điện có một cái búa, đây là đồ dự bị, chắc là Tần Chấn Lâm để đó phòng ngừa. 

Lục Cận Phong nhấc búa lên, trực tiếp đập vào những đường dây chằng chịt trên đường. 

Những sợi dây đã đứt, Lục Cận Phong vội vàng chạy về chỗ Tô Yên rồi bế cô lên: "Yên Yên, Yên Yên!" 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!