“Hả?” Tô Yên cảm thấy lời này Lục Cận Phong không cách nào giải thích được, quái gở khiến người ta nghe không hiểu được.
Lục Cận Phong có cảm giác vô lực như đấm vào bông.
Tô Yên có thể đá Sở Hướng Nam xuống nước, cắt đứt xong có thể tốt với anh ngay, anh còn có thể mong đợi Tô Yên lưu luyến gì đó với mình nữa sao?
Lục Cận Phong nhíu chặt mày: “Tô Yên, cô có từng thật lòng yêu một người không?”
Tô Yên bị hỏi không hiểu ra sao.
Nhưng trong tiềm thức vẫn nghĩ về vấn đề này.
Lúc ở bên Sở Hướng Nam cô cũng nghiêm túc, lúc ở bên Lục Cận Phong, cô cũng thử nói lời yêu, hay nói đến tương lai của hai người.
Nhưng mà...
“Tổng giám đốc Lục, tôi.”
Tô Yên còn chưa nói xong, đã bị một giọng nói non nớt cắt ngang.
“Chị ơi, em buồn vệ sinh.”
Sự xuất hiện của Hạ Vũ Mặc làm Lục Cận Phong sững người.
Vừa nhìn Lục Cận Phong đã nhận ra được đó chính là đứa bé đã gọi Tô Yên là mẹ trong bữa tiệc nhận người thân.
“Đứa bé này sao lại ở đây?” Lục Cận Phong kinh ngạc, vô ý thức hỏi lên.
Lúc trước cách một khoảng nhất định, cũng chưa từng nhìn qua, nhưng lúc Hạ Mặc Vũ xuất hiện trước mặt Lục Cận Phong, anh luôn có cảm giác quen thuộc với nó.
Trong lòng Tô Yên căng thẳng, cười khan giải thích: “Là tôi dẫn đến.”
.
“Chị ơi, em mắc tiểu.” Hạ Vũ Mặc kẹp lấy hai chân, dáng vẻ gấp gáp: “Không nhịn được nữa rồi.”
“Nhịn một chút, chị dẫn em vào nhà vệ sinh ngay đây.” Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Hạ Vũ Mặc, Tô Yên cũng lo lắng.
Tô Yên nhìn thấy phòng nghỉ của Lục Cận Phong mở cửa, lập tức nói với Lục Cận Phong: “Tổng giám đốc Lục, mượn nhà vệ sinh một chút, giải quyết việc gấp.” Cô bé Hạ Vũ Mặc chạy nhanh vào vệ sinh phòng nghỉ.
Phòng làm việc cách nhà vệ sinh công cộng một khoảng, Hạ Mặc Vũ hẳn là không nhịn được.
“Tô Yên.” Lục Cận Phong chỉ kịp hét lên một tiếng.
Tô Yên nhanh chóng cởi quần của Hạ Vũ Mặc, bởi vì bồn cầu quá cao, Hạ Vũ Mặc không nhịn được nữa, trực tiếp đi tiểu, tiểu ra khắp nơi.
Lục Cận Phong đi theo vào, nhìn nước tiểu vương vãi khắp sàn, thần kỳ là vậy mà anh không hề tức giận.
Ngay đến bản thân anh cũng cảm thấy kinh ngạc.
Lục Cận Phong có bệnh sạch sẽ, nếu là như vậy trước đây, anh đã ném người ta ra ngoài rồi.
Tô Yên dọn dẹp nhà vệ sinh, xả sạch nước tiểu trên sàn, đưa Hạ Vũ Mặc đi rửa tay.
Mùi sữa tắm tràn ngập phòng vệ sinh, ngay cả hơi nước cũng không tan.
Lục Cận Phong đứng ở cửa, nhìn Tô Yên đang rửa tay cho Hạ Vũ Mặc, cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy ấm áp, không nỡ quấy rầy.
Hạ Vũ Mặc đi tiểu xong mặt mày thoải mái, rửa tay lau sạch sẽ: "chị ơi, có thể tan làm được chưa? Em đói bụng lắm”.
Tô Yên cũng muốn tan làm, nhưng ông chủ lớn vẫn ở đây không nói lời nào.
Tô Yên liếc về phía Lục Cận Phong, nở một nụ cười tươi rói: “Tổng giám đốc Lục, xin hỏi có thể tan sở được hay chưa?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!