“Con trai, hơn bốn tuổi, Tiểu Vũ là đứa trẻ vô cùng thông minh, hiệu trưởng, hay là ngày mai tôi đưa Tiểu Vũ tới cho ông xem.”
Bây giờ không dễ gì có thể vào được trường mẫu giáo công lập, Tô Yên đã tìm trường mẫu giáo mấy ngày nay, cuối cùng mới chọn được một nơi.
Hơn nữa cô còn phát hiện ra học phí để trả cho một đứa trẻ khi đi học không hê re.
Xem ra cô phải làm việc chăm chỉ hơn nữa mới được.
Cô muốn tìm một trường mẫu giáo nào đó gần với công ty cô làm chút, như vậy buổi sáng cô có thể đưa Tiểu Vũ đi học, tan làm lại có thể đón cậu bé về nhà.
Tô Yên mải nói chuyện với hiệu trưởng qua điện thoại nên không để ý có người đứng đằng sau.
Tần Nhã Hân đi qua, thấy Tô Yên đang đứng nói chuyện điện thoại, nhắc đến trẻ con gì gì đó thì tò mò dừng lại nghe.
Chẳng lẽ Tô Yên có con thật sao?
Trận rùm beng ở bữa tiệc trở thành đề tài bàn luận xôn xao trên mạng, mặc dù cuối cùng cảnh sát cũng điều tra ra mọi việc là do Trâu Quang hãm hại, Tô Yên cũng đã vạch trần bộ mặt thật của anh ta trong bữa tiệc, thế nhưng không có lửa thì sao có khói?
Ánh mắt của Tân Nhã Hân loé lên một tia quỷ dị, cô ta lặng lẽ rời đi.
Tô Yên tắt máy rồi đi vào phòng rửa tay, phát hiện ra trong phòng chật kín người, mọi người đều đang sửa sang lại quần áo và tút tát lại lớp trang điểm.
2
.
I
Tô Yên tò mò, cười hỏi: “Có người quan trọng nào sắp đến công ty mình sao? Mọi người đều ở trong này chỉnh trang lại hết vậy.”
“Tô Yên, cô không biết à, hôm nay tổng giám đốc Lục sẽ tới đây đó.” Đồng nghiệp Trương Thanh vừa quệt son lên môi vừa nói: “Lâu lắm rồi tổng giám đốc Lục không tới công ty, mọi người sao có thể không vui được cơ chứ.”
“Tổng giám đốc Lục? Tổng giám đốc Lục nào cơ?”
Có đến mấy vị tổng giám đốc Lục mới nhậm chức ở công ty, thế cho nên Tô Yên mới hỏi như vậy.
“Tất nhiên là người đứng đầu nhà họ Lục, cậu Lục rồi” Trương Thanh sửa sang lại quần áo: “Tô Yên, cô mau xem hôm nay tôi có đẹp không?”
Cậu cả Lục sắp tới đây sao?
Tô Yên ngẩn người, cô mới tới công ty chưa lâu, chưa từng gặp qua cậu cả Lục.
“Đẹp” Tô Yên không hề nói dối, Trương Thanh có khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương, ngực có mông có, rất có sức quyến rũ cánh đàn ông.
Có điều cô không hiểu, tại sao cậu cả Lục tới công ty mà mọi người ai nấy đều hăng hái như vậy.
Trong lúc nghĩ ngợi, Tô Yên nghe thấy Trương Thanh thấp giọng nói nhỏ với mình: “Cậu cả Lục đến giờ vẫn chưa lấy vợ, nghe nói còn chưa có bạn gái, nếu mà được cậu cả Lục để ý thì cuộc đời chẳng khác nào một bước lên tiên. đâu.”
Một người què chân, dung nhan cũng bị huỷ chẳng còn sống được bao lâu như vậy, mọi người còn cần phải nhiệt tình như thế sao?
Tô Yên nói: “Nhưng mà tôi nghe nói cậu cả Lục bị tai nạn giao thông dẫn đến mặt mày đều biến dạng rồi, trông vô cùng xấu.”
Đâu chỉ là xấu bình thường mà còn xấu kinh khủng luôn.
Tô Yên hình dung ra khuôn mặt chi chít những vết sẹo, kinh dị tới mức da gà da vịt của cô thi nhau nổi hết lên.
Trương Thanh phản bác: “Xấu thì có sao, nhiều người nhìn đẹp trai nhưng đểu cáng, xấu lại an toàn ấy chứ.”
“Nhưng tôi nghe nói chân cậu cả Lục đi lại không tốt, là một người què.”
Trương Thanh: “Thế lại càng tốt, không cần lo lắng anh ấy ăn chơi đàng hiếm bên ngoài, có thể bên cạnh cả ngày, như vậy sẽ rất hạnh phúc.”