Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Tô Đình Nghiêm ngấn ra.
Đây là lần thứ hai Tô Yên hỏi như vậy.
Lần đầu tiên là năm nâm về trước.
Sau khi Tô Yên sinh xong, lúc nhìn thấy ông ta, câu dầu tiên cô hỏi chính là: ‘Đứa bé đâu?*
Tô Đinh Nghiêm vẫn còn nhớ, lúc đố ông ta trả lời:
‘Chết rồi;
Khoánh khác nghe được hai chữ đó, sảc mặt cúa Tô Yên trâng bệch, đau thương không ngừng hiện ra trên mặt.
Mà bây giờ, Tô Đình Nghiêm nhìn Tô Yên, ngập ngừng mấp máy môi, gật đầu nói: “Chết rồi.”
Câu trả lời giống hệt với nâm dó.
‘Chết rôi sao?” Tô Yên nỉ non, giống như đang tự minh lấm bẩm, cũng giống như đang hỏi, nhưng là hỏi ai thl cô không biết.
‘Đứa bé vừa sinh ra thl khuôn mặt đã bầm đen, cũng không khóc, bác sĩ cũng dốc sức rồi nhưng không cửu được.” Tô Đinh Nghiêm thở dài nói: Tiếu Yên, chuyện này cũng đã trải qua nhiều năm vậy rồi, con cũng đừng suy nghĩ nữa. Chuyện nãm đó, cha biết là lỗi của dì Tàn con.”
Nghe vậy, dồng tử của Tô Yên cảng ra: “ống biết tất cả mọi chuyện.”
Thê nhưng, Tô Đình Nghiêm lại lựa chọn thiên vị hai mẹ con kia.
Chuyện này Tỏ Đinh Nghiêm biết rõ, nhưng trước giờ ông ta không có nhắc tới, cũng không đế trong lòng. Lúc đó chuyên xảy ra, ông ta cũng cảm thây mất mặt.
Trước mặt Tô Yên, ông ta thật sự cám thây rất đỗi áy náy, lại nói: “Tiếu Yên, cha có lỗi với con.“
Tô Yên đau lòng nhâm mât, tự cười mía mai mình: ‘Tòi nẻn biết sớm hơn mới đúng.“
Mấy nãm nay những uất ức và đau khổ mà cô đã chịu, Tô Đình Nghiêm không phái không biết, chi là nhắm mắt làm ngơ mà thôi.
“Tiếu Yên.* Tô Đình Nghiêm nói bóng gió: “Bây giờ con có được sự coi trọng của nhà họ Lý, cuộc sõng sau này sẽ tốt đẹp, thiêu gì đàn ông đâu, đừng quay đau nhìn lại quá khứ.“
Đây chính là đứa con đãu tiên cúa cô.
Ngay cá mặt mũi ra sao cô cũng chưa nhìn thấy.
Tô Yên im lặng, Tô Đình Nghiêm thở dài một tiếng rồi đi.
Ông ta không thế cho hai đứa trẻ kia hủy hoại Tô Yên.
Đúng vậy.
Trên thực tế, cái thai Tô Yên mang là sinh đôi khác trứng, đó là một cặp trẻ rất xinh đẹp, Tô Đình Nghiêm cũng không đảnh lòng nhưng lại không thế đế nhà họ Tô mất mặt dược.
Tô Yên chưa kết hôn đã sinh con, con hoang của ai cũng không biết, ông ta không thể nào giữ lại hai đứa bé, cho nên bảo người mang đi xử lý.
Hiện tại hai đứa bé kia như thê nào, bán thân ông ta cũng không biết.
Tỏ Đinh Nghiêm lên xe, Tân Phương Linh đã lập tức khóc lóc tố cáo trước: “ông Tô, ông xem thử hôm nay đi, Tô Yên bây giờ đủ lông đủ cánh rồi, hoàn toàn không coi mẹ kế tôi đây ra
gì-‘
‘Đúng vậy đó cha, Tô Yên còn sai người ngăn không cho cha vào, đây không phái là khiến cha khó xử sao?”
‘Hai người ngu xuẩn các người.” Tô Đình Nghiêm nhanh chóng nói, vé mặt nghiêm nghị mà chất vấn: “Tối nay, đứa bé còn cá người đàn ông kia là sao? Mấy người thật sự nghĩ mọi người đều là đõ ngu ngòc à? Các người hủy hoại Tô Yên sẽ không có lợi ích gì cho các người đâu.”
Vẻ mặt Tô Vân tràn đay cãm ghét nói: ‘Con là không muôn cho chị ta leo lẻn đáu con mà hông hách thôi, hơn nữa, chị ta vốn đĩ là chưa kết hôn đã sinh con.”
Tô Đình Nghiêm thật hận không rèn giũa được người này, bèn nói: “Địa vị của con ớ nhà họ Sớ đã không 6n rồi, lại còn cắt môi quan hệ với Tô Yên sẽ chi càng thêm bất lợi cho con thôi. Nêu như con muôn giữ chân minh ở nhà họ Sở thl bây giở không chỉ không thế nghịch với Tô Yên, còn phải trau dôi môi quan hệ với nó, nhà họ Tô của chúng ta sau này đèu phải nhờ cả vào Tô Yên.”
‘Bảo con đi lây lòng chị ta? Sao cố thể cỏ chuyên đó chứ.” Tô Vân nhớ lại trước đó minh lấy lòng Tô Yên đã bị người kia dày vò, cho nên càng thêm hận Tô Yên hơn nữa.
Tãn Phương Linh đã nhanh chóng nghĩ thông, bà ta kéo tay cúa Tô Vân qua, nói: “Tiếu Vân, cha con nói đúng, Tô Yên bây giờ đã trở thành con gái nuôi của Lý Mộc Sinh, đây là sự thật. Người con lấy lòng không phái Tô Yên mà là nhà họ Lý, nếu như Lý Mộc Sinh cũng thích con, sau đỏ nhận con làm con gái nuôi vậy thl Sở Hướng Nam còn có thế thoát khỏi lòng bàn tay của con nữa sao?”
Vừa nghe mẹ nói tới có thế ràng buộc được Sớ Hướng Nam, trái tim của Tô Vân cũng lập tức sáng ngời: “Mẹ, cha, con biết rồi, hai người yên tâm, sau này con sẽ không nghịch với Tô Yên nữa.”
Buối tiệc giới thiệu kết thúc.
Tô Yên cùng với Lý Quý Hoa và Lưu Tuyết Lam ra tiễn khách.
Sở Hướng Nam đi ra, Tô Yên chỉ nhàn nhạt liếc nhìn anh ta một cái, không nhiều hơn nữa.
Sở Hướng Nam muốn nói gì đó lại thôi, cuối cùng vần không có nói gì.
Khách mời đi hết rồi, lúc này Lưu Tuyết Lam mới nói: ‘Tiếu Yên, con cũng đã mệt cả đêm rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi.”
‘Mẹ, con phải đưa Tiểu Duy trở về bệnh viện, đợi tí nữa con sẽ về thẳng nhà trọ. Cha mẹ, hai người bận cả ngày rồi, phải nghỉ ngơi sớm một chút.” Tô Yên cũng không quen ớ lại nhà họ Lý.
Lý Mộc Sinh vừa nhìn dã thấu được tâm tư của cô, cũng bèn nháy mát ra hiệu với Lưu Tuyết Lam.
Lưu Tuyết Lam mỉm cười, lấy một chiếc khóa ra nói: Tiểu Yên, mẹ và cha nuôi của con có chuấn bị một căn nhà ờ chung cư Hoa Dạng cho con, con có thể chuyến tới đó ờ.”
Con gái nuôi của nhà họ Lý, làm sao có thể ở nhà trọ nhỏ hẹp như vậy dược.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!