Lời của Tân Phương Linh ít nhiều cũng xoa dịu được Tô Đình Nghiêm, nhưng khi nghĩ đến việc Tổ Yên nhận Lý Mộc Sinh làm cha nuôi, lập tức không muốn ăn nữa.
Nhà họ Sở.
Khi nhìn thấy hot search, Tô Vân vừa đố kị, vừa ước ao, vừa hận, gần như sắp phát điên.
Sao mạng của Tổ Yên lại tốt như vậy?
Tô Vân rất không cam tâm, giận đến mức đập phá đồ đạc trong phòng.
Sở Hướng Nam nghe thấy tiếng động nên bước vào, khó chịu cau mày nói: “Em lại tức giận gì chứ, kinh động đến cha mẹ, anh xem em giải thích như thế nào.”
Nghe vậy, Tô Vân lập tức dừng lại, nhưng khi thấy Sở Hướng Nam mang mền sang phòng sách ngủ, cô ta lại nổi giận.
“Anh làm gì vậy hả, Hướng Nam, chúng ta là vợ chồng, mà ngày nào anh cũng ngủ ở phòng sách, nếu người ta biết được, sao em sống nữa.”
“Vậy thì quản kĩ cái miệng của em đi” Sở Hướng Nam mất kiên nhẫn, cầm theo mền rồi bước ra ngoài.
“Á!”
Tô Vân giận quá, liên tục giậm chân.
Tô Yên, mọi thứ đều là do Tô Yên mà ra.
Cô ta sẽ không để Tô Yên sống tốt.
Một mưu kế ác độc hiện qua dưới đáy mắt của Tô Vân.
Muốn trở thành con gái nuôi nhà họ Lý sao, muốn ra vẻ sao, được, vậy thì tôi sẽ hủy hoại cô trước mặt tất cả mọi người.
Dưới màn đêm.
Tô Yên chán chường ngồi trên giường đọc tạp chí, thi thoảng ánh mắt lại quét qua nhà tắm, cảm thấy vô cùng hồi hộp.
Cô cũng không biết tại sao bản thân lại giữ Lục Cận Phong ở lại.
Việc của nhà họ Lý đã giải quyết xong rồi, Lục Cận Phong cũng không cần phải ở lại đây nữa.
“Lục Cận Phong, anh tắm xong chưa?”
Vừa dứt câu, Lục Cận Phong bước ra với chiếc áo choàng tắm trên người, toàn thân vẫn còn bốc hơi nóng, vai rộng, eo nhỏ, đường cong cơ bắp vô cùng rõ ràng, để lộ sự mạnh khỏe, một giọt nước chảy xuống từ vùng ngực, đúng là sự cám dỗ chết người mà.
Tô Yên nuốt nước bọt theo bản năng, gương mặt đỏ bừng lên, nhìn sang chỗ khác: “Em mắc vệ sinh.”
Nói rồi, Tô Yên đứng dậy, muốn chuồn vào trong nhà vệ sinh, nhưng lại bị Lục Cận Phong trở tay ôm vào trong lòng.
Bên tại cô vang lên giọng khàn khàn của anh: “Anh cũng mắc.”
Tối qua, Lục Cận Phong đi tắm nước lạnh mấy lần mới hạ hỏa, hôm nay sao có thể buông tha cho Tổ Yên được.
Tô Yên nhận ra Lục Cận Phong muốn làm gì, nhịp tim lập tức tăng tốc: “Cái đó, cái đó.”
“Yên Yên, anh muốn.”
Bốn chữ này khiến Tô Yên hoàn toàn đầu hàng.
Nhưng lúc này, thân dưới đột nhiên nóng lên.
“Chết rồi, bà đi đến thăm rồi” Tô Yên đỏ mặt, chui ra khỏi vòng tay của Lục Cận Phong, chạy vào nhà vệ sinh.
Quả nhiên, lần thăm viếng của bà dì đến thật là đúng lúc.
Tô Yên thu dọn xong bước ra thì thấy Lục Cận Phong với vẻ mặt hờn tủi nằm trên giường.
Tô Yên dở khóc dở cười: “Đi ngủ.”
Lục Cận Phong thở dài một hơi, ôm Tô Yên vào lòng: “Không ăn được thịt thì uống miếng canh vậy.”
Tô Yên: “.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!