Vạn Nhất bị Lâu Doanh nhìn chẳm chằm đâ rất xâu hố khi, anh ta lâp bâp nói: “Lần trước cô lấy cái này đám tôi, tôi cám thấy mốn đồ chơi này khá đáng giá, lại là đồ độc quyền của cô, vì vậy tôi đã nghĩ một ngày nào đó nếu mình có làm điều gì xấu, sẽ đế cái này lại hiện trường và vu oan cho cô.”
“Gà luộc, anh thật là xảo quyệt.” Lần này thật ngạc nhiên là Lâu Doanh không hề đánh Vạn Nhất, chỉ quay đầu im lặng mở ố khóa.
Trong lòng Vạn Nhất thầm thở phào nhẹ nhõm, tự hỏi không biết liệu Lâu Doanh có tin những lời nói xạo này hay không.
Lâu Doanh nhanh chóng mở được ố khóa, Vạn Nhất hiếm hoi khen ngợi cô ấy: ‘Thật sự là có năng lực nhỉ, nhân tiện, chính xác thì Lưu Xương Hòa muốn bảo cô làm việc gì vậy?”
Thường ngày trông Lâu Doanh không đáng tin cậy, không biết chừng mực, cứ chọc cho người ta giận sôi máu, nhưng tuyệt đối không phải là người ngay cả ý định của Lưu Xương Hòa cũng không biết rõ.
‘Trước có người mua muốn ngọc tỷ truyền quốc, tôi và Phi Minh đã điều tra được đến anh. Thì bẽn phía người mua lại nói rằng không cần, tăng giá, bọn họ muốn có mạng của người đang sớ hữu ngọc tỷ truyền quốc. Tôi không đồng ý, bọn họ lại đập thêm tiền.”
Giọng điệu cúa Lảu Doanh rất binh lặng, giống như chỉ là đang kể lại một chuyện nào đó vậy thôi.
Vạn Nhất nghe vậy trong lòng cảm động và bất ngờ: “Lâu Doanh, không ngờ cô lại là người có tình có nghĩa như vậy, không vì tiền mà cúi đầu, đi lấy mạng thôi, tôi thật sự là rất
cám động.”
Ngọc tỷ truyền quốc nâm trong tay anh ta, Lâu Doanh biết điều này.
Nhưng vừa rồi, Lâu Doanh cũng giả V ngu ngốc và không nói thầng với Lưu Xương Hòa.
Vạn Nhất ôm lấy đùi của Lâu Doanh, xúc động đến mức suýt rơi nước mât.
Lâu Doanh chán ghét nói: “Nước mũi dính lên áo quần của tôi luôn rồi, đừng quá cám động, tôi làm vậy không phái vì anh, đó chỉ là vì quan hệ của chị gái tôi và Lục Cận Phong, nếu tôi vì tiền mà lấy mạng của anh, vậy thì chị của tôi chẳc chần sẽ không nhận tôi nữa, tôi còn sẽ phá hủy tình cảm giữa hai người họ, tôi làm điều này đơn thuần là vì chị gái tôi, không có liên quan gì đến anh.”
Câu này là thật, Lâu Doanh không ngu ngốc đến mức vì tiền mà đắc tội với nhiều người như vậy, nó cũng không đáng.
‘Trên thực tế, điều quan trọng hơn là cái giá mà bọn họ đưa ra thật sự quá thấp.” Vạn Nhất: “…”
“Ôi, cuối cùng đẫ uống công cảm động rồi.”
Khi chiếc lồng được mở ra, Lảu Doanh nói: “Ra ngoài trước rồi hẵn nói. Tôi vẫn còn đang vội đi cứu Phi Minh nữa. Tôi không có rảnh để lãng phí thời gian ờ đây.”
Trong khách sạn.
Tô Yên và Lục Cận Phong đã quay lại rồi, Hạ Vu đã nhanh chóng tìm thấy nơi giam giữ Lâu Doanh và Vạn Nhất.
Hạ Vũ gõ cửa đi vào: “Đại ca, rất có khả năng anh Vạn và cô Lâu đã bị nhốt trong thành phố ngằm rồi.”
Lục Cận Phong hỏi: “Đã tìm được lối vào của thành phổ ngầm chưa?”
Hạ Vũ lâc đầu: ‘Tạm thời vẫn chưa. Đây là nhả tù tư nhân do Nika xây dựng. Lưu Xương Hòa nhốt người ở đó. Nika nhất định cũng phải biết chuyện.”
Ngụ ý là Nika cũng đă đồng ý bát giữ người của Ám Dạ bọn họ rồi, vậy mà trong buổi tiệc mừng thọ lại coi như không có chuyện gì.
Có vẻ như làm thế là vì muốn trấn áp chuyện này xuống, không chịu nên, vậy thì Lâu Doanh và Vạn Nhất đang thực sự gặp nguy hiểm.
Tô Yên và Lục Cận Phong đưa mát nhìn nhau, Lục Cận Phong nói: “Đêm nay Nika nhất định sẽ đi thành phố ngầm. Đây là cơ hội tốt nhất tim được lối vào.”
Tỏ Yên cau mày: “Nếu mà lỡ đụng mặt. vậy thì nhất định sẽ trở mặt với nhau. Như vậy không phải nhóm của Lâu Doanh sẽ càng thêm nguy hiểm sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!