Trong buổi họp lần lớp này, thực chất thì ai ai cũng bằng mặt chứ chẳng bang lòng.
Bằng đôi mắt tinh tườm, Tôn Oanh Oanh đã trông thấy Tô Yên đang ngồi ăn tại khu hoa viên của nhà hàng, cô ta nói: “Tô Yên đang ngồi ăn ở kia kìa, người đàn ông bên cạnh chắc là chồng cô ấy.”
Nghe Tôn Oanh Oanh nói vậy, tất cả đều đồng loạt nhìn sang. Và đúng thật, đó là Tô Yẻn.
Trước đó Tô Yên nói có việc, quả thật không phải nói dối.
Người ta bận đi ăn với chồng đây mà.
Có điều, họ chỉ thấy bóng lưng Lục Cận Phong chứ không thấy chính diện. Tuy vậy, nhưng chỉ vỏn vẹn một bóng lưng cũng đủ đế thấy đây là người đàn ông bất phàm.
Vương Ái Ái không cam tâm, cô ta kích động mọi người: “Mọi người có muốn xem thử bộ mặt thật của chồng Tô Yên không? Nghe đồn là tổng giám đốc của tập đoàn Yên Phong, người nắm quyền cả nhà họ Lục. Tôi cũng rất tò mò muốn xem coi có phải thật hay không.”
Lời của Vương Ái Ái cũng chính là tiếng lòng của mọi người. Lý Tố Nga khoe mẽ bốc phét khi nãy đã bị mọi người bóc trần, nói không chừng Tô Yên cũng là giả.
Bọn họ đều không muốn thấy Tô Yên sống tốt hơn họ.
Tôn Oanh Oanh nói: “Vương Ái Ái, đừng có kiếm chuyện, bạn học với nhau không à, làm loạn này nọ thì khó coi lám.”
“Ai làm loạn đâu chứ? Chúng ta chỉ qua chào hỏi chút thôi mà.”
Nói xong, Vương Ái Ái xoay người đi qua, những người khác cũng đồng loạt theo sau.
“Tô Yên.” Vương Ái Ái tươi cười chào hỏi: “Đây là chồng của cậu hả, giới thiệu cho tụi mình biết với.”
Tô Yên vừa thấy nhóm Vương Ái Ái, tâm trạng đã xuống sắc.
Lúc này Lục Cận Phong mới quay đầu lại, khi nhóm Vương Ái Ái nhìn thấy khuôn mặt Lục Cận Phong, tất cả đều há hốc mồm.
Đây quả thực là Lục Cận Phong.
Họ đã từng thấy trên TV.
Trời ạ, Tô Yên thực sự đã kết hôn với người đàn ông giàu có bậc nhất.
Mọi người ai ai cũng ghen tị.
Hương khói tổ tiên chác phải bốc tận mây xanh mới tích được may mán lớn như vậy.
Lục Cận Phong khẽ liếc nhìn đám người này rồi nhẹ giọng hỏi Tô Yên: “Vợ, bạn của em à?”
Một tiếng “vợ” quá đỗi nhẹ nhàng lại như đòn đánh chí mạng thẳng vào linh hồn.
Vương Ái Ái vốn muốn xem trò cười của Tô Yên, nhưng kết quả trò cười chẳng thấy đâu lại còn phải ngậm ngùi với tồ “cơm chó”
Tim được anh chồng vừa đẹp trai nhà giàu đã là gì, vấn đề là anh ta còn cưng chiều Tô Yên đến vậy.
Họ chưa gặp Lục Cận Phong bao giờ, nhưng đều đã nghe danh Lục Cận Phong trên tạp chí hoặc TV. Người ta đồn rang Lục Cận Phong là người mặt lạnh vô tình, sát phạt quyết đoán, nhưng nào ngờ lại có một mặt dịu dàng như vậy.
Toàn là những tin đồn thất thiệt.
Vương Ái Ái nhìn đến ngây dại.
Tô Yên thờ ơ đáp: “Bạn học cũ.”
Chỉ đơn giản vài chữ, Lục Cận Phong đã biết đại khái rằng Tô Yên không chào đón những người này.
“Chào cậu Lục, tôi tên Vương Ái Ái. Hồi còn đi học, quan hệ giữa tôi và Tô Yên là tốt nhất, bọn tôi còn ngồi cùng bàn nữa đó.”
Vương Ái Ái nhiệt tình đưa tay ra muốn bắt tay chào hỏi, cô ta cười rất rạng rỡ, lại còn tạo dáng quyến rũ.
Định dụ dỗ ai cơ chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!