Sờ Hướng Nam thì còn có chuyện gì quan trọng chứ?
Tô Yên tuy rằng rất tò mò, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh: “Nói nghe xem.”
“Tống giám đốc Tô, cũng sáp mười hai giờ trưa rồi, hay là chúng ta đi ăn trưa đi?” Sở Hướng Nam nhìn đồng hồ đeo trên tay, nói: “Anh đã đặt bàn ở nhà hàng Hoa Viên rồi, không biết anh có vinh dự được mời Tống giám đốc Tô đi ăn trưa không?”
Tô Yên lạnh nhạt liếc nhìn Sờ Hướng Nam, cứ cảm thấy trong chuyện này có gì đó mờ ám.
Thái độ hôm nay của Sở Hướng Nam rất tốt, cũng rất khiêm tốn.
Đây không giống như sớ Hướng Nam mà cô từng biết.
Tô Yên đột nhiên nhớ tới lời nhắc nhở lúc trước của Tô Vân, trong lòng cô cũng hiếu rõ ràng được phần nào.
Gần đây thực sự rất buồn chán, và nếu ai đó sẵn lòng tạo niềm vui, cô sẽ chơi với người ấy.
“Được rồi, trước tiên cảm ơn Tống giám đốc sờ đã chiêu đãi.”
Tô Yên cười cười, trông rất “đơn giản”.
Sở Hướng Nam thở phào nhẹ nhõm, làm động tác nhẹ nhàng: “Tống giám đổc Tô, mời đi hướng này.”
Tô Yên đứng dậy đi thắng lưng ra ngoài.
Đôi mát Sở Hướng Nam miễn cưỡng liếc nhìn bóng lưng Tô Yên mấy lần, cô thật đẹp, thật bùng nố và thật quyến rũ.
Trái tim không thể kết nối luôn xáo trộn. Sở Hướng Nam sờ câm, lập tức làm theo.
Tô Yên gặp Lâm Vy ở thang máy: “Lâm Vy, nói với Hĩnh Hĩnh rằng buổi trưa tôi sẽ không đi ăn cùng cô ấy.”
Lâm Vy kính cấn đứng sang một bên ấn vào thang máy cho Tô Yên: “Được rồi, Tống giám đốc Tô.”
Tô Yên và Sở Hướng Nam vào thang máy, trực tiếp đi đến bãi đậu xe.
Sô Hướng Nam muốn kêu Tô Yên lên xe của anh ta, nhưng anh ta còn chưa kịp nói chuyện, Tô Yên đã lên xe của chính mình.
Sở Hướng Nam không nói gì, tự mình lái xe đi.
Hai người đi về phía nhà hàng sân vườn.
Nhà hàng Garden hoạt động rất tốt và gần như đã kín chỗ.
Sau khi đổ xe, Tô Yên cùng Sở Hướng Nam đi vào, lên lầu ba, khu vườn trên cao rộng lớn có phong cảnh rất đẹp, có rặng cây, nước chảy, cây cỏ và hoa lá, loại môi trường này khiến người ta cảm thấy rất thưthái.
“Tống giám đốc Tô, ở đây.” Sờ Hướng Nam dẫn đường.
Tô Yên hỏi: “Phòng vệ sinh ở đâu?
“Ngay phía trước, quẹo trái.”
Tô Yên nhìn thấy bảng chỉ đường nhà vệ sinh thì nói: “Anh gọi đồ ăn đi, tôi đi vệ sinh.”
Sở Hướng Nam nhìn Tô Yên đi về phía nhà vệ sinh thay vì cố gáng chuồn đi, liền cảm thấy thoải mái hơn một chút thì ngồi xuống bàn mình gọi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!