Tô Yên tận mắt chứng kiến Lâu Doanh leo vào, cô không thể lên tiếng ngăn cô ấy lại, nếu điều này làm kinh động đến những người trong cục thì thật là khó lường.
Trong lòng Tô Yên rối như tơ vò, Tiếu Dương và những người khác lái xe cảnh sát đi rồi, cô mới vội vàng chạy tới.
“Chị dâu?” Vạn Nhất nhìn thấy Tô Yên, liền kinh ngạc.
“Đừng có mà ngạc nhiên nữa, Lâu Doanh đi vào rồi.” Tô Yên chạy vào trong cục, nghĩ muốn nhanh chóng ngăn Lâu Doanh lại.
Vạn Nhất cũng chạy vào theo, trong cục chỉ có nhân viên đang trực, váng vẻ vô cùng.
Hai người phân nhau ra đi tìm.
Nửa giờ sau, Tô Yên và Vạn Nhất đều không tìm thấy ai cả, họ tập hợp lại ở cửa chính.
Bọn họ không dám làm ầm ĩ, chỉ có thể yên lặng tìm kiếm.
“Chị dâu, lần này gay go rồi.” Vạn Nhất nói: “Một khi đã bị bát thì đừng nghĩtới việc quay về nữa.”
Vạn Nhất nhìn thấy tin tức trên mạng thì nóng lòng vội vẽ quay
về.
Lâu Doanh và Bạch Phi Minh đã quen biết nhau hơn mười năm rồi, Bạch Phi Minh xảy ra chuyện, Lâu Doanh nhất định sẽ không một mình bỏ đi, anh ta đoán rằng Lâu Doanh sẽ đến đây, cũng may là đã đến kịp, nào ngờ chỉ mới tron chớp mặt
người đã biến mất rồi.
“Vẫn chưa làm ầm ĩ, có thế là sẽ có biến chuyến.”
Tô Yên vừa dứt lời, trên đầu truyền đến một giọng nói.
“Hai người vào bằng cách nào vậy?”
Tô Yên và Vạn Nhất cùng lúc ngẩng đầu nhìn lên, Lâu Doanh không biết từ lúc nào đã đứng trên cây châu chấu lớn.
Hai người nhìn trái nhìn phải rồi chạy ra ngoài thật nhanh.
Tô Yên thấp giọng nói: “Lâu Doanh, mau xuống đây đi.”
Vạn Nhất nói: “Bạch Phi Minh không có ở đây, đã đổi sang chỗ khác rồi.”
Lâu Doanh từ trên cây nhảy xuống, bước nhanh đến bên cạnh Vạn Nhất: “Đối đi đâu vậy?”
Vạn Nhất nói: “Tôi không biết. Vừa rồi tôi không hỏi. Không phải là tôi đang vội tìm cô sao, nên không kịp hỏi.”
“Lên xe trước đi, nếu cỏ gì muốn nói thì đổi sang địa điếm khác rồi hằn nói.” Tô Yên lo sợ, đang ở trước cống đồn cảnh sát nên cô luôn cảm thấy bất an.
Nửa giờ sau.
Khi cả ba đến quán cà phê, Lâu Doanh nói với Vạn Nhất: “Anh đi kiểm tra xem bọn họ đã nhốt Phi Minh ở đâu vậy? Nếu thực
sự không được, anh có thể sử dụng mỹ nam kế. Lãnh Phùng chắc chân sẽ biết.”
Ngay khi Tô Yên nghe thấy ba chữ “mỹ nam kế, cô không khỏi nghĩ đến Lục Cận Phong bị cô tiễn đi.
Nếu không thì làm sao gọi là chị em cho được, suy nghĩ cũng giống nhau đến thế.
Vạn Nhất từ khóe mát liếc nhìn Tô Yén một cái, cảm thấy có chút áy náy.
Anh ta sợ Tô Yên làm hỏng chuyện, cô sẽ làm lộ quan hệ của anh ta với Lãnh Phùng mất.
Vạn Nhất ngượng ngùng ho khan vài tiếng, rồi nói: “Chuyện này không dễ xử lý…”
Lâu Doanh sốt ruột ngắt lời anh ta: “Vạn Nhất, chỉ cần anh có thế cứu Phi Minh ra, đừng nói là ba chuyện, cho dù có ba trăm chuyện tôi cũng sẽ đồng ý.ẽ’
Điều kiện này thật hấp dẫn.
Nhưng mà…
“Lâu Doanh, đây không phải là vấn đề có đồng ý hay không. Chuyện đề này thực sự rất khó xử lý.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!