Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Tô Yên cũng nhìn thấy tập hồ sơ trên bàn của Lãnh Phùng, cô không biết đó là gì. Nhưng như một lẽ đương nhiên, trước khi cô đến, Lãnh Phùng vẫn luôn chăm chú đọc tập hồ sơ đó.
Lãnh Phùng ngấng đầu lên, anh ta nhịp nhịp vào tập tài liệu đế dưới bàn rồi hỏi: “Xin hỏi cô Lục, trước kia Bạch Phi Phi và Lâu Doanh đã từng làm những việc gì?”
Hỏi thầng thừng đến vậy, Tô Yên biết rang kế hoạch cuối cùng cũng bị bại lộ rồi.
Lúc Lâu Doanh và Bạch Phi Phi đến cục cảnh sát làm, Tô Yên đã thấy lo ngại thế nào rồi ngày này cũng đến.
Tô Yên không trả lời mà hỏi ngược lại: “Cấp trên đều đã biết cả rồi sao?”
Lãnh Phùng lắc đầu: “Tôi mới nhận được tập hồ sơ này lúc sáng, vần chưa giao ra.“
“Tại sao đội trưởng Lãnh không giao ra?“
Câu hỏi này của Tô Yên khiến cho Lãnh Phùng nhất thời câm như hến không biết phải nói gì. Trước khi Tô Yên đến, anh ta vẫn luôn đắn đo về vấn đề này.
Tô Yên nhìn thấy Lãnh Phong đán đo như thế thì nói: “Đội trưởng Lãnh à, ban đầu là do anh kéu họ đến làm, nếu như không phải vì vậy thì hai người họ đã tiêu dao tự tại rồi. Từ một người không muốn bị bó buộc lại cam tâm tình nguyện đế cho anh dẫn dầt thì chắc anh cũng biết lý do là gì.”
Thật ra Tô Yên muốn bày tỏ rang Lâu Doanh và Bạch Phi Phi là
những người có trái tim nhiệt huyết, cho dù trước kia họ thật sự đã từng làm những gì nhưng đó cũng không phải là tội ác tày trời, phóng hỏa giết người, cũng không cần phải chấp nhất không buông như vậy.
Luật pháp không thế vượt qua được tình người.
Nhưng mà, lời này vừa lọt vào tai Lãnh Phùng thì liền thay đối sang nghĩa khác
Vẻ mặt của Lãnh Phùng rất quái lại, buột miệng hỏi: “Chầng lẻ hai chị em bọn họ yêu tôi rồi sao?”
Tô Yên:”…”
Lãnh Phùng nói: “Thật sự xin lỗi, tôi thật sự không biết chuyện này. Thật ra Lâu Doanh và Bạch Phi Phi, hai người đó đều vô cùng ưu tú, nếu như thật sự vì điều này mà đả kích đến nhiệt huyết của bọn họ, hay là xảy ra chuyện gì thì tôi cũng rất tự trách. Nhưng mà tỏi là người thân mặc áo lính, không thế làm chuyện trái với bộ quần áo trên người mình được, không thế vì tình riêng mà làm việc trái với pháp luật.”
Tô Yên miệng cười mà lòng héo hon: “Đội trưởng Lãnh, cậu thật là hài hước đó.”
Việc này không thể nói chuyện bằng tư duy của người bình thường.
“Cô Lục à, Bạch Phi Phi thả Tân Nhã Hân đi mất, cái này gọi là biết pháp phạm pháp. Cho dù những thứ trong tay tôi không lọt ra ngoài thì chỉ cần dựa vào tội đó, Bạch Phi Phi cũng phải ngồi từ ba bốn năm rồi.” Lãnh Phùng chau mày lại rồi nói: “Còn
về phần của Lâu Doanh, cô ấy cùng vào với Bạch Phi Phi, quan hệ khâng khít của hai người họ cũng sẽ bị cấp trên nghi ngờ. Cứ coi như lần này không sao thì cô ấy cũng rất khó ở lại cục cảnh sát thêm nữa.”
“Đội trưởng Lãnh, anh nói như vậy là chỉ nói về pháp luật, khỏng nói đến tình cảm rồi?” Tô Yên tức giận nói: “Lúc dầu anh gọi hai người bọn họ đến mà. Theo như lời anh nói thì anh cũng không thoát khỏi liên can đến việc này.”
Lãnh Phùng trầm ngâm, Tô Yên hầm hầm giận dữ: “Đội trưởng Lãnh, nếu như hai người bọn họ thật sự xảy ra chuyện, các người muốn bắt họ thì tôi cũng sẽ tìm người đến cướp ngục.”
“Làm càn. Các người còn thật sự cho rằng đây là nhà trẻ sao? Trẻ con ra ra vô vô? Đùa giỡn à?”
“Được, vậy chúng ta nói việc nào ra việc đó. Các người chắc chắn người thả Tân Khả Hản ra là Bạch Phi Phi sao?”
Lãnh Phùng chau mày lại: “Chác chán chín mươi phần trăm.”
Tô Yên lại hỏi: “Vậy Lảu Doanh và Bạch Phi Phi đã từng làm mấy chuyện như phóng hỏa giết người chưa?”
“Theo như tập tài liệu này thì không có.”
“Vậy biếu hiện của hai người bọn họ trong thời gian gần đây thế nào? Có lập công hay không?”
“Biểu hiện của họ rất xuất sắc, khiến cho đàn ông cũng tự cảm thấy hổ thẹn.” Những câu này là lời nói thật lòng của Lãnh Phùng.
“Vậy chẳng phải là được rồi sao. Cục trường Lãnh à, bắt hai người họ chắc chắn là một tổn thất của các anh.” Tô Yên nói: “Khuôn phép pháp luật không phải vì muốn trừng phạt một người mà là muốn cải tạo một người, hy vọng họ hối cải trở thành một con người mới.”
Lãnh Phùng nhìn Tô Yên với ánh mát phức tạp, trong lòng dằng xéo một trận bởi vì Tô Yên nói chẳng hề sai.
Trị tội không phải là mục đích, hối cải trớ thành con người mới mới là mục đích đế hướng tới.
Lãnh Phùng đứng dậy nói: “Trước tiên đợi kết quả thấm vấn của phía bên kia cái đã. Cố Lục à, tốt nhất thì cỏ nên chuẩn bị tinh thần, tôi cũng không muốn hai người họ xảy ra chuyện.”
Tô Yên hiểu rất rõ, bây giờ điều quan trọng nhất là chuyện Bạch Phi Phi thả Tân Khả Hân chạy thoát.
Lãnh Phùng không giao tập tài liệu ra ngoài cũng đã là hết tình hết nghĩa rồi.
Tô Yẻn đang chờ đợi, hy vọng có thể nhìn thấy mặt Lâu Doanh và Bạch Phi Phi. Cô đứng đợi gần hai tiếng đồng hồ cuối cùng mới có thế gặp được Lâu Doanh.
“Lâu Doanh, em không sao chứ? Đừng lo lẳng, có chị ở đây, chị sẽ không đế em xảy ra chuyện gì đâu!”
Lâu Doanh lắc đầu: “Em không sao cả, người có chuyện là Phi Phi kìa. Con nhỏ ngốc đó, nó nhận rồi.”
Bởi vì Bạch Phi Phi đã nhận tội, gánh hết mọi chuyện lên người
mình cho nên Lâu Doanh mới được thả ra nhanh chóng như thế.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!