Vạn Nhất bị Tô Yên nhìn chằm chằm, mặt anh ta lập tức đỏ
lên.
Nụ hôn chỉ kéo dài vài giây, vừa rồi chính là nụ hôn đầu tiên của anh ta, sau khi nghĩ kỹ lại thì quá thực không quá tệ, ngược lại mềm mại đến lạ thường.
Tính cách của Lâu Doanh như người phụ nữ mạnh mẽ, không ngờ rầng đôi môi của cô ta lại mềm mại, lại ngọt ngào đến vậy.
Tô Yên nhìn thấy Vạn Nhất đỏ mặt, lại nghĩ đến cảnh Lâu Doanh hoảng sợ vội vàng chạy ra khỏi phòng huấn luyện, suy đoán nói: “Cậu vởi Lâu Doanh, hai người, sẽ không phải lả…”
“Không phải.’ Vạn Nhất nhanh chóng bác bỏ: “Chị dâu, em về ngủ tiếp đây.*
‘’Cậu đi đâu vậy, trong lòng cậu nhất định có quỷ.” Tô Yên giữ chặt lấy Vạn Nhất, lộ ra khí chất người nhà mẹ đẻ, nói: ‘Tôi cũng chỉ có một đứa em gái là Lâu Doanh thôi, nếu cậu dám bầt nạt cô ấy, thì đừng trách tôi không khách sáo với cậu.”
“Chị dâu, chị có cảm thấy có lỗi khi nói ra lời này không?” Vạn Nhất giật giật vai của mình, nói: “Hai cánh tay này của em đều do cô ây đánh gãy, ai bât nạt ai chứ?”
“Khụ khụ!” Tỏ Yên ho nhẹ vài tiếng, việc bẻ gãy cánh tay này, quả thực có chút đuối lý: “Đừng chuyển chủ đề khác VỚI tôi, tôi hỏi là vừa rồi cơ, Lâu Doanh vừa chạy vừa khóc, chẳc chắn là cậu bât nạt cô ấy rồi.”
Chuyện khóc lóc này, Tô Yên nói một cách đương nhiên.
“Khóc ư?” Vạn Nhất sửng sốt: “Không phải đến mức đó đấy chứ? Cháng lẽ chi hỏn một cái mà cỏ ấy thật sự khóc sao?”
“Hai người hôn nhau?” Giọng nói hưng phấn của Tô Yên đột nhiên cất lèn cao.
Vạn Nhất vội vàng nói: “Chị dâu, chị dâu, nhỏ giọng một chút, suỵt.”
Trong lòng anh ta cảm thấy rất tội lồi.
Sau khi Tô Yên kinh ngạc xong, cười nhẹ đánh giá Vạn Nhất: “Không tệ, còn có triển vọng.”
Vạn Nhất:”…”
“Chị dâu, đây chác chắn là một sự hiểu lầm, chính xác mà nói, là Lâu Doanh cưỡng hôn em, em mới là người bị hại?”
Thật sao?
‘Tốc độ, tôi muốn nghe quá trình.” Tô Yên rất cao hứng, tò mò: “Nói chi tiết hơn đi.”
Tô Yên kéo Vạn Nhất ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách, cô ngồi phía đối diện, nhìn Vạn Nhất, chờ Vạn Nhất nói chuyện gì đã xáy ra.
Trong lòng Vạn Nhất muốn nói, nhưng chuyện xấu hố như nãy, anh ta không nói lên lời.
Con mắt Vạn Nhất hoáng hốt không dám nhìn thầng Tỏ Yẽn,
do dự hồi lảu, mới nói: “Vừa rồi em suýt ngã, Lâu Doanh kéo em lại, sau đó hai đứa em hôn nhau thôi.”
Tô Yên vẫn đang chờ đoạn hỏn nhau, nhưng anh ta lại không nói nữa.
Tô Yên chớp chớp mất, vẻ mặt một bộ chưa thỏa mãn: “Hết rồi?”
“Hết rồi.”
“Vạn Nhất, không phải tôi đã nói với cậu rồi sao, cơ hội tốt như vậy thế mà cậu lại bỏ qua.” Tô Yên đột nhiên cảm thấy không thú vị.