‘Tôi cảm thấy cô nên uống rượu thì hơn.”
Giọng của Vạn Nhất truyền đến từ cửa.
Anh ta đã đến rất lâu rồi, từ lúc Lâu Doanh bước vào luyện tập, anh ta đã đứng ngay cửa rồi, anh ta đứng đến sắp ngủ gật rồi, cuối cùng Lâu Doanh mới dừng lại.
Vạn Nhất đi qua: “Không vui à? Lấy bao cát ra trút giận?”
Lâu Doanh liếc anh ta một cái: ‘Tốt nhất tránh xa tôi ra một chút, nếu không cú đấm không có mắt đâu đấy.”
Nói xong, Lâu Doanh lại đứng dậy đi đánh bao cát.
Vạn Nhất đi qua, đứng bên cạnh nói: “Có phải là lại nhìn trúng anh chàng đẹp trai nào nhưng lại không theo đuối được hay không?”
Lâu Doanh trông có vẻ không ổn lám, lúc nay vần còn bình thường mà.
Lâu Doanh không nói gì, tiếp tục đánh bao cát.
Vạn Nhất đi vòng qua trước mặt Lâu Doanh: “Lâu Doanh, cô còn thiếu tôi hai chuyện.”
Lâu Doanh dừng lại: “Nói đi, chuyện gì? Bây giờ bà đây sẽ làm ngay cho anh.”
Vạn Nhất nghĩ nghĩ: ‘Trò chuyện với tôi.’
“Chỉ đơn giản như vậy sao?” Lâu Doanh cảm thấy như bị lừa: “Có phải anh lại nghĩ ra ý tưởng tệ hại nào đê’ hại tôi không?”
“Sao tôi dám, chị cô đang ở trên lầu, tôi mà dám hại cô, còn không bị chị cô lột da sao?” Vạn Nhất nhún nhún vai: ‘Tôi đã thành như vậy rồi, một đầu ngón tay của cô thôi cũng có thế giải quyết tôi, sao, cô sợ à?”
“Sợ cái rám.”
Vạn Nhất:”…”
“Con gái không được chửi bậy”
Lâu Doanh lại liếc anh ta một cái: “Mẹ tôi mất sớm, tôi lại không có cha, là một đứa trẻ tự mình trưởng thành, không hư hỏng đã là tốt lắm rồi, anh còn quản việc tôi có chửi bậy hay không à?”
Lâu Doanh biết chuyện Lệ Quốc Minh là cha mình chỉ là chuyện gần đây, còn trong ấn tượng của Lâu Doanh, cô ấy không có cha.
Lệ Quốc Minh chỉ là cậu, hơn nữa ông ta cũng không có dạy dỗ cô ấy, đều đế mặc cho cô ấy lang bạc ở bên ngoài.
Lâu Doanh đi qua một bên, cầm bình nước lên uống.
“Anh bảo tôi trò chuyện với anh, nói về chuyện gì?”
Tuỹtiện nói thôi.”__________________________________
“Đúng rồi, tôi nhớ ra một chuyện…” Lâu Doanh đột nhiên xoay người, đúng lúc đụng vào Vạn Nhất đang đi qua.
‘Tay của tôi.” Vạn Nhất hoảng sợ vội vàng lùi ra sau, tay của anh ta không thế chịu được va chạm nữa.
Vì lùi ra quá gấp, Vạn Nhất vấp chân, cơ thê’ ngã ra sau. Nhìn thấy anh ta sáp ngã xuống, Lâu Doanh nhanh tay nhanh mát, đưa tay nẳm lấy cố áo của Vạn Nhất, kéo anh ta lại.
Lâu Doanh dùng sức quá mức, Vạn Nhất theo quán tính nhào thẳng vào ngực Lâu Doanh.
Vạn Nhất hôn thẳng lên môi Lâu Doanh, không lệch một centimet.
Khoảnh khắc đó, không gian và thời gian dường như đều ngừng lại.
Mẳt hai người đều trừng to lên, Lâu Doanh nẳm lấy cổ áo Vạn Nhất, hai tay Vạn Nhất đang bó thạch cao, một chân đang đứng, một chân cong lên, đây là tư thế đang chuấn bị bay.
Mấy giây sau, Lâu Doanh hoảng sợ đấy Vạn Nhất ra, Vạn Nhất không đứng vẫn, ngã mông xuống đất, đau đến nước mát cũng sắp chảy ra.
“Mẩu dạ xoa, cô có thế dịu dàng chút không.”
Nụ hôn vừa rồi khiến Lâu Doanh ngấn ra, trong đầu vô cùng hỗn loạn, đó là nụ hôn đầu của cô ấy đấy.
Nu hôn đầu thát sư.
“Bạch trảm kê, anh lại lợi dụng tôi.” Lâu Doanh vội vàng lau miệng.
Vạn Nhất ngồi dưới đất, nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn của Lâu Doanh, nói một cách vô tội: “Lúc nãy là nụ hôn đầu của tôi, rõ ràng là cô chiếm được lợi, tôi có lý do nghi ngờ cô có ý đồ với tôi đấy.”
Lúc nãy là do Lâu Doanh kéo anh ta qua mà.
Lâu Doanh nhìn Vạn Nhất đang ngồi dưới đất, dáng vẻ giống như vừa bị cô ấy ức hiếp, nói một cách điên cuồng: “Thật là tạo nghiệt mà.” Sau đó lập tức bỏ chạy.
Nửa đêm Tô Yên thức dậy uống nước, bát gặp Lâu Doanh hoảng loạn chạy ra khỏi phòng huấn luyện, hỏi: “Lâu Doanh à, sao vậy?”
Lâu Doanh nhìn thấy Tô Yên, chột dạ lắc đầu: “Không có gì.” “Em châc chứ?”
“Vô cùng chắc chắn.” Lâu Doanh gật đầu: “Chị, em về tắm rửa rồi nghỉ ngơi đây.”
NÓI xong cô ấy mau chóng chuồn mất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!