Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Lãnh Phùng mim cười, người đàn ông cỏ hình tượng cứng rân cũng cười, rất là lực sát thương.
Lâu Doanh cảm thấy thật đáng tiếc khi một người đàn ông tốt như vậy lại là “cong”.
Vạn Nhất thật sự là kẻ thù không đội trời chung của cô ta, cô ta thật vất vả mới coi trọng được một người đàn ông thuận mắt mình, nhưng lại bị Vạn Nhất cắt đứt.
Lâu Doanh gọi điện cho Tô Yên, mới biết Tô Yên đã trở về nhà cũ cúa nhà họ Lục.
Lục Cận Phong cũng ờ nhà bế đứa nhỏ, hai bé con đều giao cho anh, bình thường Tô Yên hay luống cuống chân tay, nên khi giao hai bé con đến tay Lục Cận Phong, thực sự cũng không quá nghe lời, nhưng bọn nhỏ không khóc xung không làm loạn.
Lâu Doanh nói với Tô Yên về quyết định đăng ký đánh giá cúa
cô ta, Lục Cận Phong ở bẽn nghe, nhác nhờ: “Cô em vợ à, tốt hơn hết là cò nên lau mông sạch sẽ vì những việc cô đã làm trước đây đi, nếu việc này bị phát hiện ra thì trực tiếp như đưa dẻ vào miệng cọp thôi.”
Lâu Doanh lơ đềnh: “Yên tâm đi, điều tra không ra đâu, tôi với Phi Minh chưa bao giờ gây râc rối cho cảnh sát.”
Lâu Doanh tự tin như vậy, nên Lục Cận Phong cũng không nói nhiều nữa, anh liếc nhìn Tô Yên nói: ‘Bà chủ à, đám cưới của chúng ta, cũng nên làm rồi.”
cả hai người có bốn đứa con trai rồi, cũng đêu nhận giấy chứng nhận rồi, quả thật đã đến lúc phải tổ chức thêm lễ đám cưới nữa.
Nhưng Tô Yẽn cảm thấy không cần thiết nữa.
“Quên đi, chỉ là hình thức mà thôi, phiền phức lắm.” Tô Yên nói: “Ngày nào em cũng bận chăm sóc hai đứa nhỏ này, bây giờ em chỉ muốn mỗi ngày ngủ một giấc, ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh lại, không cần phải nghĩ gì.”
“Chị à, sao lại không tố chức lễ cưới chứ?” Lâu Doanh với tư cách là người bên nhà mẹ đẻ, là người đầu tiên phản đối:” Phải làm, nhất định phái làm, phải tô’ chức một cách rực rỡ quang vinh nhất
Lâu Doanh tích cực như vậy, Tô Yên cảm thấy mình sâp bị lừa.
Quả nhiên, câu tiếp theo của Lâu Doanh là: “Anh rể, anh định đưa bao nhiêu sính lề? Anh nhìn xem, bây giờ chị chỉ có mỗi mình tôi là người bên nhà mẹ đẻ, vậy nên, nếu anh muốn cưới chị tôi thì phái ba bức thư sáu lễ, chắc chắn không thế thiếu sính lề.”
Nói đến tiền, Lục Cận Phong không cỏ tư cách nói chuyện, đành giao cho Tô Yên xử lý.
Tô Yên cười nói: “Lâu Doanh, gần đây chị phát hiện em học được rất nhiều điều hay.”
Chủ ý đều đánh tới lên sính lề của cô.
“Chị à, chị không thể vì thấy thương anh rể mà không lấy sính
lễ, có câu nói rất hay, đồ không tốn tiền thì người ta sẽ không trân trọng, con người cũng như vậy…”
Tô Yên tán thành gật đầu: “Câu này có lý.”
Nghe xong câu này, Lâu Doanh càng cao hứng, nở nụ cười vô cùng đắc ý nói: “Anh rê’, anh xem chị tôi cũng nói thế rồi, nhất định phải đưa sính lề.”
Lục Cận Phong với Tô Yên nhìn nhau, trao đổi ánh mắt, Lục Cận Phong bế bé ba, nghĩ ngợi nói: “Yên Yên đã sinh hạ bổn đứa con trai cho tôi rồi, vất vả như vậy, tôi chắc chắn sẽ không đối xử tệ bạc, cho dù thế nào đi nữa thì cũng phải đưa hàng trăm triệu làm sính lễ, thôi như vậy đi, bốn trăm triệu, cộng thêm một nhà Tứ Hợp Viện, cô em vợ, cô thấy thế được không?”
“Được rồi, quá tốt rồi, anh rể thật sự là người phóng khoáng.” Lâu Doanh dường như nhìn thấy một đống bó tiền lớn tiến vào miệng túi của mình, cười đến nỗi không khép được miệng:” Đúng rồi, một nhà Tứ Hợp Viện ở Đế Đô có giá bao nhiêu? Có phải vài tỷ không? Anh rế, anh thật sự quá hào phóng.”
Lục Cận Phong bình tĩnh tiếp tục uống trà: “Chỉ cần em vợ hài lòng là được rồi.”
Đến lượt Tô Yên ra sân.
Tô Yên khẽ hỏi: “Lâu Doanh, Lục Cận Phong cũng đã nói sẽ đưa sính lẻ rồi, vậy em là người bẽn nhà mẹ đẻ, em định chuấn bị cho chị bao nhiêu đồ cưới? Cái này phải lấy theo phong tục của Đế Đô, nhà mình không thể thấp hơn nhà trai được, bang không thì không ngóc đâu lên nối mất, nếu lấy theo phong tục của bẽn nhà mẹ chị, hình như đồ cưới phải gấp ba lằn đồ sính
lễ…”
“Chị, đợi đã.” Lâu Doanh vội vàng ngăn lại: “Chị còn muốn… đồ cưới nữa sao?”
“ĐỒ sính lễ, đồ cưới, ba bức thư sáu le, nghi thức này từ xưa đến nay, đây không phải là em nói sao?” Tô Yên phản lại quân thứ nhất, chợp mát cười với Lục Cận Phong:” Chồng à, chúng ta lại phát tài rồi, 12 tỷ tiền đồ cưới, cộng thêm ba ngòi nhà Tứ Hợp Viện, đời này không cần phải lo nghĩ gì nữa.”
Lục Cận Phong phối hợp nở nụ cười: “Cám ơn em dâu, em dâu mới thực sự là người hào phóng mới đúng.”
Nụ cười trên mặt Lâu Doanh lập tức sụp đố: “Em không chơi nổi nữa, hai vợ chồng nhà chị ăn hiếp bát nạt người ta quá.”
Chưa lấy được sính lề, lại phải đưa lại rồi.
Cuộc mua bán này, thua cả vốn gốc.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!