“Thi, Nhĩ, kết hợp với nhau, chẳng phải sẽ rất thơ mộng sao.”
Tô Yên dừng lại, liếc Lục Cận Phong: “ồng xã, anh có chắc chắn đây là một cô gái không?”
Cô nhớ đến vụ cá cược với Lâu Doanh, nếu có thêm hai đứa con trai, thì cô sẽ cho cậu cả Lục khiêu vũ.
“100%, anh mơ thấy là hai cô con gái.” Lục Cận Phong có vẻ rất tự tin.
“Chồng à, em đã đánh cuộc với Lâu Doanh, nếu không phải là con gái thì anh sẽ phải khiêu vũ.”
Lục Cận Phong:
Lân này lại bị vợ rao bán.
“Nếu mình thắng…”
Tô Yên cười xấu xa nói: “Lâu Doanh sẽ đi tỏ tình với Vạn Nhất.”
Nghe vậy, Lục Cận Phong cũng rất mong đợi.
Tô Yên là một người nhanh nhẹn và kiên quyết, sau khi nhìn thấy Tân Chấn Lâm trong trại tạm giam, cô trực tiếp buông một câu: “Nhớ Hải Vân không? Lệ Quốc Minh, nếu chú không muốn chết, đừng kéo Tiểu Duy xuống cùng chú nữa, Lâu Doanh với cậu ấy đằng nào cũng là máu mủ của chú. Là các con của Hải Vân.”
Cái tên Hải Vân đã nhiều năm không được nghe thấy, Lệ Quốc Minh bị lời nói của Tô Yên làm cho choáng váng đến mức không nói nên lời một lúc lâu.
ông ta kích động đứng dậy khỏi ghế: “Không thể nào, Tiếu Yên, mày cũng thật mưu mô như mẹ mày, còn muốn giễu cợt tao rồi minh oan cho Tiểu Duy, đừng tưởng tao không biết, Tiểu Duy là con hoang của mẹ mày.”
Tô Yên đột nhiên hiểu được lí do tại sao Lệ Quốc Minh lại muốn hại Tô Duy.
Thì ra Lệ Quốc Minh luôn nghĩTô Duy là con của mẹ cô, ông ta một bên tính kế với Tô Duy, một bên giăng bẫy cô.
Ồng ta muốn gieo lòng thù hận vào trong lòng cô, khiến cô hận không thể giết Tân Chấn Lâm và tìm cách trả thù Tân Chấn Lâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!