Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

“Thôi bỏ đi, vần nên ngồi trong xe.”
Cô lại quay ngược vào trong xe.
“Con gái à, khoác cái này lên đi con.” Tần Chấn Lâm cởi áo khoác của mình ra khoác lên người cho Tô Yên, trông rất có tình thương của người cha.
Tô Yên cúi đầu liếc nhìn cái áo khoác: “Hay thôi đi, trong xe ấm hơn. Đúng rồi, ông đi lên phía trước ngồi đi, tôi muốn nói chút chuyện với ông.”
Ai kêu cô là con gái ruột của ông ta cơ chứ? Giọng điệu khó nghe lọt vào tai của Tân Chấn Lâm nghe cũng thành dễ nghe.
“Con gái à, khoác cái này lên đi con.” Tân Chấn Lâm cời áo khoác của mình ra khoác lên người cho Tô Yên, trông rất có tình thương của người cha.
Tô Yên cúi đầu liếc nhìn cái áo khoác: “Hay thôi đi, trong xe ấm hơn. Đúng rồi, ông đi lên phía trước ngồi đi, tôi muốn nói chút chuyện với ông.”
Ai kêu cô là con gái ruột của ông ta cơ chứ? Giọng điệu khó nghe lọt vào tai của Tân Chấn Lâm nghe cũng thành dẻ nghe.
Chuyện này nếu như đối lại là một người khác sai khiến Tân Chấn Lâm như vậy, ông ta đẫ bẻ đầu người đó rồi.
Tân Chấn Lâm đuổi tài xế xuống xe, bản thân mình thì ngồi lên ghế trước.
Chiếc xe lớn, hai người một trước một sau còn cách nhau một khoảng hơn một thước. Khoảng cách này rất phù hợp đế nói chuyện.
“Con gái à, con muốn uống chút gì không?” Tân Chấn Lâm chuấn bị một số món ăn vặt cùng nước uống trên xe.
“Có sữa tươi không?”
“Có.”
“Vậy thì sữa tươi đi.”
Tần Chấn Lâm nhanh chóng cầm lấy một chai sữa, bỏ ống hút vào rồi đưa cho Tô Yên.
Tô Yên đặt một tay lên chiếc bàn nhỏ, một tay cầm chai sữa uống: “Chẳng phải lúc trước ống nói là không thích mẹ tôi màr cho dù đàn bà trên thế gian này tuyệt chủng hết ông cũng sẽ không chọn bà ấy, còn nói là Tân Chấn Lâm ông không thiếu đàn bà, thấy mẹ tôi chướng mắt, không dịu dàng không có đức hạnh. Sao lại sinh tôi ra làm gì chứ?”
Chẳng phải là tự vả mặt mình hay sao?
Tần Chấn Lâm ngượng ngùng, hận không thế tìm một cái lỗ đế chui: “Đàn ông cũng cần có thể diện mà.”
“Cho nên, lúc trước ông thừa nhận là đang giả vờ sao?”
Tân Chấn Lâm:”…”
Một khi thừa nhận thì chính là đã thừa nhận sai lầm của chính mình. Ồng ta rát không muốn thừa nhận, một người trước nay luôn tự cao tự đại lại tự phụ như ông ta, sao có thể thừa nhận sai lầm của chính mình chứ?”
Nhưng nếu như thừa nhận lỗi lầm mà có thế làm cho Lệ Uyến sống lại, thì bát ỏng ta quỳ xuống nhận lỗi cũng được.
Nhưng thế gian này cái gì cũng có, chỉ là không có nếu như.
“Con gái à, tuy là mẹ con không đủ dịu dàng, không đủ ân cần, nhưng cha thích sự năng nổ của bà ấy.”
“Miệng ông thì nói như vậy, nhưng sau khi mẹ tôi qua đời chớp mắt một cái ông đã tìm được niềm vui mới. Không đúng, có người mới thế vào ngay mới đúng.”
“Cái đó còn không phải do mẹ con chọc tức cha hay sao chứ. Kêu bà ấy ở lại bà ấy lại không chịu, cha không ngó ngàng đến bà ấy, bà ấy lại chạy đến chọc giận cha, như vậy chẳng phải là chọc tức người ta hay sao?”
Tần Chấn Lâm nhắc đến chuyện cũ, giọng điệu vần còn có chút oán giận,
Tô Yên có thể nghe ra được giọng nói vừa giận vừa yêu của Tần Chấn Lâm.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!