Lục Cận Phong buông lỏng tay, hai chân Trịnh Anh Tài mềm nhũn, đặt mông ngồi xuống mặt đất.
“Cha, cha làm sao vậy? Cha.” Trịnh Tổ Tâm luống cuống.
Lục Cận Phong từ trên cao liếc nhìn Trịnh Anh Tài một cái, chợt đi về phía của Tổ Yên, dắt
tay cô: “Đói bụng chưa, đi, đi ăn cơm.”
Hai người không coi ai ra gì mà rời khỏi.
Trịnh Anh Tài lộ ra gương mặt khóc lóc đau đớn, miệng lẩm bẩm: “Xong rồi, xong rồi.”
“Cha, cái gì xong rồi?” Trịnh Tổ Tâm đỡ Trịnh Anh Tài đứng lên: “Không phải chỉ là một Tô Yên thôi sao, cô ta làm cho công ty chúng ta tổn thất nghiêm trọng, chúng ta lập tức tố cáo, bắt cô ta phải bồi thường tiền”
Trong lòng Trịnh Tố Tâm sớm đã có tính toán hết rồi, tìm Tô Yên gây phiền phức, như vậy chắc chắn bạn trai của Tô Yên sẽ vứt bỏ Tô Yên, đến lúc đó cô ta sẽ có cơ hội.
“Mày thì biết cái gì?” Đột nhiên Trịnh Anh Tài hét to: “Mày là một đứa con gái phá của, nhà
họ Trịnh sẽ thua trong tay mày.”
Lời này làm cho Trịnh Tố Tâm sững sờ không hiểu nổi, Lưu Thịnh cả gan hỏi: “Tổng giám đốc Trịnh, chẳng lẽ bạn trai của Tô Yên có lai lịch gì lớn sao?”
Lưu Thịnh không hỏi thì tốt, hỏi ra rồi, lập tức bị chĩa mũi nhọn vào đầu.
Trịnh Anh Tài nhìn thấy Lưu Thịnh, lửa giận càng lớn hơn: “Đưa người này ném ra ngoài cho tôi”
“Tổng giám đốc Trịnh.” Lưu Thịnh luống cuống, thấy bảo vệ đã qua đến đây, vội vàng cầu xin: “Tổ Tâm, em mau nói vài câu với cha em đi, Tổ Tâm, giám đốc Trịnh…”
Lưu Thịnh trực tiếp bị kéo ném ra ngoài, dáng vẻ cực kỳ chật vật cùng khó xử.
Trịnh Tố Tâm bị dọa sợ cũng không dám lên tiếng, những người khác trong công ty càng không dám thở mạnh.
Rời khỏi công ty, lúc này Tô Yên đang cùng Lục Cận Phong dùng bữa ở một nhà hàng đồ ăn Trung Quốc.
Trần Tố Anh cũng ở đây, không ngừng gắp đồ ăn cho Tổ Yên, hỏi cô thích ăn món gì.
Tô Yên vô cùng ngượng ngùng, cô đây xem như là con dâu xấu xí đi gặp mẹ chồng sao?
Tô Yên lén lút trừng mắt một cái với Lục Cận Phong, Lục Cận Phong cũng không thông báo trước một tiếng cho cô.
Trên mặt Lục Cận Phong toát ra vẻ tươi cười: “Mẹ anh vừa đi du lịch về, nghe nói anh có bạn gái, không kịp chờ đợi muốn đi gặp em, mẹ anh không làm em sợ đó chứ?”
Tô Yên không bị hù sợ, thế nhưng việc này quá bất ngờ, khiến chân tay cô luống cuống.
Du lịch?
Trần Tổ Anh trộm liếc đứa con trai nhà mình, bà đi du lịch từ khi nào vậy?
Nhận được ánh mắt cảnh cáo của con trai, Trần Tổ Anh lập tức hiểu ý, cười nói: “Đúng vậy, vừa đi du lịch trở về, nếu sớm biết thằng nhóc này có bạn gái, cô đã không đi đâu rồi, trước tiến tới gặp mặt con trước đã.”
“Cô à, đáng lẽ con phải đến gặp cô trước mới phải.” Tô Yên được yêu thương mà cảm thấy vừa mừng vừa lo: “Trước đó con cũng không biết là cô đã trở về, còn mong cô đừng trách con không biết lễ phép.”
“Sao có thể như vậy được, nhìn thấy con chỗ nào cô cũng thích.” Trần Tổ Anh lôi kéo cánh tay của Tổ Yên, rất nhiệt tình: “Tô Tô, ăn chén canh này đi, canh này rất tốt, bồi bổ thân thể, con gầy quá, phải ăn nhiều đồ bổ vào.”
Lục Cận Phong liếc mắt nhìn Tô Yên đánh giá từ trên xuống dưới, gật đầu: “Quả thực có hơi gầy.”
Tô Yên trợn mắt nhìn Lục Cận Phong, hỏi: “Sao anh lại tới đây, còn ăn mặc lịch sự như vậy nữa?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!