Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Chu Kiệt nói: “Đảy là cơ hội đế có được sự thừa nhận mới của cha tôi, hy vọng mợ Lục giúp đỡ.”
“Không thế đối một yêu cầu khác sao?” Tô Yên cau mày: “Anh làm như vậy thật sự là làm khó cho tôi, Tô Tuyết làm mẹ chồng của tôi bị thương. Tôi nợ anh một ân tình, tôi có thế dùng toàn bộ những thứ mà tôi có được đế đền đáp ân tình cho anh, nhưng tôi không thế làm chủ thay cho mẹ chồng tôi được.”
“Cô có thể chi phối Lục Cận Phong là đủ rồi.” Chu Kiệt nói ra một câu đánh ngay vào điểm mấu chốt.
Tô Yên cười lạnh: “Anh làm như vậy khác nào kêu tôi hãm hại chồng mình thành kẻ bất hiếu bất nghĩa chứ?”
“Tôi biết cô đang e ngại điều gì, lần này Tô Tuyết cũng đã bị dạy dổ rồi. Cô ta có đần độn hơn cũng sẽ không đi làm phiền đến cô nữa đâu, lấy trứng chọi đá.” Chu Kiệt cười mỉa mai:
“Người có ngu ngốc hơn nữa bị bắt lâu như vậy cũng phải học cách ngoan ngoãn rồi. Lần này tôi làm con trai hiếu thảo một lần cho cha tôi vui vẻ một chút.”
“Anh không sợ Tô Tuyết ra ngoài rồi sẽ tranh giành tài sản nhà họ Chu với anh sao?”
“Một người đàn bà thôi mà, không có tư cách động chạm vào gốc rễ của nhà họ Chu đâu. Cho cô ta chút ít tiền coi như bố thí làm từ thiện cho ăn mày là được rồi.”
Tô Yên trầm ngâm không nói tiếng nào, Chu Kiệt cũng không nói nữa, cho Tô Yên thời gian suy nghĩ.
Qua một lúc sau, Tô Yên nói: “Tôi chỉ có thể đồng ý với cậu cả Chu là quay trở về hỏi ý kiến của mẹ chồng tôi. Nếu như bà ấy đồng ý, vậy thì có thế viết tờ đơn hòa giải này. Nếu như bà ấy không đồng ý, vặy thì tôi cũng không còn cách nào khác.”
“Bà chủ Lục hôn mê ở bệnh viện, mợ Lục có chắc chắn là sẽ khỏng tắc trách với tôi chứ?”
“Một tiếng đồng hồ trước mẹ chồng tôi đã tỉnh lại rồi.”
“Được, vậy tôi chờ tin của mợ Lục.”
Tô Yên rời khỏi quán cà phê. Sau khi lẽn xe, cô nói với Vệ Long: “Đến bệnh viện đi.”
Trần Tú Anh đã tỉnh là một chuyện lớn, người làm con dâu như cô thật sự không thể không đi thăm hỏi được.
Đồng thời, cô có chút bất an với sự giấu giấu diếm diếm
của Lục Cận Phong, Lục Cận Phong có đang giấu cô điều gì không?
Tính hiếu kỳ hại chết mèo.
Về sau, Tô Yên mới cảm thấy con người thật sự vẫn nên đừng tò mò quá, nếu như biết được đi đến bệnh viện sẽ nghe thấy những gì thì cô cũng không đến rồi.
Sau khi Trần Tú Anh tỉnh lại, ý thức vẫn còn mơ mơ hồ hồ, Xa Thành Nghị lại làm kiểm tra cho bà. Điều thần kỳ là sau khi bị Tân Nhã Đan đánh, Trần Tú Anh không còn nhớ gì cả.
Phúc họa gặp nhau, câu nói này quả thật không sai.
Ý thức của Trần Tú Anh dần dần rõ ràng, bà nắm lấy tay Lục Cận Phong, kích động nói: “Con trai, con không sao chứ? Mẹ nghe Tân Nhã Đan nói con bị bắt rồi.”
Ký ức của Trân Tú Anh dừng lại ngay lúc bị đánh.
“Mẹ, con không sao cả, mẹ đã hôn mê gần một tháng rồi.”
“Đã một tháng rồi à, nhanh vậy.” Đầu Trần Tú Anh vần còn hơi đau, bà giơ tay lên xoa xoa đầu rồi nói: “Đúng rồi, con trai. Hạ Phi và Tiếu Vũ là nòi giống của nhà họ Lục chúng ta, mẹ đã làm giám định cha con với bọn nhỏ rồi, chúng là con trai của con đó.”
Nhắc đến chuyện này, Trần Tú Anh vô cùng mừng rỡ: “Con trai à, con thật là tốt, thoáng chốc cho mẹ ẵm được hai đứa cháu trai.”
“Mẹ à, còn có một chuyện cho mẹ vui hơn đây.” Lục Cận Phong nói: “Yên Yên có thai rồi, là song thai đó. Sẽ nhanh thôi mẹ lại có thế ẵm thêm hai đứa cháu gái nữa.”
“Thật à!” Trần Tú Anh vỗ tay vui mừng: “Giấc ngủ này thật là đáng giá mà. Vừa mới tỉnh dậy lại có thêm hai đứa cháu gái rồi, y như là nằm mơ vậy. ơ, sao Tiểu Yên không đến đây vậy?”
Tâm thái của Trần Tú Anh vẫn rất lạc quan.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!