Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Một mình Hạ Phi thì chạy rất nhanh, nhưng kéo theo cả Hạ Vũ Mặc nữa thì không ốn chút nào.
Chạy chưa bao xa, Hạ Vũ Mặc đẫ thở hồng hộc.
Hạ Phi nói: “Này thì bình thường ăn cho nhiều vào này, ăn thành quả bóng luôn rồi, anh xem em có giảm béo hay không.”
“Không ăn thì sẽ đói.” Hạ Vũ Mặc thỏ từng hơi lớn đứt đoạn: “Anh, hay là anh chạy trước đi.”
“Có chạy thì cùng chạy.”
Hạ Phi không thế nào bỏ mặc Hạ Vũ Mặc không lo được.
“Á.” Hạ Vũ Mặc vấp phải cỏ dại mà ngã, kéo theo cả Hạ Phi, cả hai cùng ngã.
Tân Nhã Đan đuối tới, hung ác nói: “Tao muốn bán bọn mày lên vùng núi, bán cho bọn buôn người, tao muốn Tô Yên phải đau đến không muốn sống nữa.”
Nói rồi, Tân Nhã Đan vươn tay túm lấy Hạ Vũ Mặc Hạ Phi, thì đột nhiên, một chiếc kim khâu bay tới, đâm vào tay phải của Tân Nhã Đan, máu chảy ròng ròng.
“Muốn động đến cháu trai của tôi, đã hỏi tôi chưa vậy?”
Lâu Doanh và Bạch Phi Minh xuất hiện làm hai người Hạ Phi Hạ Vũ Mặc phấn chấn.
“Dì út.”Hạ Vũ Mặc ngọt ngào hỏ: “Dì út thật khí phách, dì mau dạy dỗ người phụ nữ đó đi ạ, cô ta mắng mẹ con.”
Chủ nghĩa cuộc sống của Hạ Vũ Mặc là nếu đánh không lại thì chạy, có người làm chổ dựa thì nhất định sẽ có thù báo thù, có ân báo ân.
Tân Nhã Đan che lấy tay mình, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lâu Doanh: “Lại là cô, Lâu Doanh, chớ xen vào việc của người khác.”
Lâu Doanh cảm thấy buồn cười: “Chị là người động chạm tôi trước, rồi lại bảo tôi chớ xen vào việc của người khác, đầu óc của chị bị cửa kẹp à?”
“Cô!” Tân Nhã Hân tức giận đến mức đỏ bừng cả mặt: “Trước đây cỏ lừa tôi một trăm triệu, khoản nợ đó còn chưa tìm cỏ tính toán, hôm nay người lại được giao tới tận cửa, đã đến rồi thì đừng trách tôi tại sao không khách khí.”
“ừ, thì tiền đó là của chị.” Lâu Doanh giả vờ ngạc nhiên: “Có điều, tôi không phải là người chị thương lượng giá cả cùng chị, mà là chị tôi, tự chị nghĩ năm mươi triệu là ít quá, làm gì cũng phải là một trăm triệu, ai mà biết được chị là… người ngu nhưng lại có tiền, nên đành ngậm ngùi nhận lấy.”
Tân Nhã Hân muốn mượn tay Lâu Doanh giết Tô Yên, định một mũi tên trúng chết hai con chim, nhưng lại không ngờ Tô Yên không những không bị già, mà cả hai người này còn lừa tống tiền tốn mất 100 triệu nhân dân tệ của cô ta.
Lúc Tân Nhã Hân nghĩ đến việc thương lượng giá cả, thì không thế ngờ rằng người ngồi đối diện trước máy tính lại là Tô Yên, cô ta ra giá mua tính mạng của con người như một trò hề, kết quả lại bị hai người đem ra thành trò chơi, trong lòng mỗi lúc một bực tức hơn.
“Lâu Doanh, cô cùng hai thằng oắt con kia, hôm nay mấy người đừng nghĩtới việc rời khỏi đây an toàn.”
Nói rồi, Tân Nhã Hân thối một tiếng còi, lập tức có mười mấy người từ phía sau đi lên, mỗi người trong tay cầm một cây gậy.
“Đây toàn là những kẻ tinh anh của Địa cầu. Tỏi muốn xem thực lực của mấy người ra sao.” Tân Nhã Hân ra lệnh: “Lên.”
Lâu Doanh nói nhanh: “Hạ Mặc Vũ, Hạ Phi, tránh qua một bên.”
Lâu Doanh và Bạch Phi Minh đã sẵn sàng chiến đấu.
Bỗng có người trong đám đỏng nói: “Cô gái, họ là người của Ám Dạ.”
Nghe vậy, vẻ mặt của Tân Nhã Hân bổng trở nên căng thẳng, cỏ ta buông một câu: “Lần này là do các người may mẳn thôi.” Nói rồi cô ta cùng bọn binh sĩ rời đi.
Cái này còn chưa có đánh gì mà.
Lâu Doanh biết mình đã đến thời thì khoe mẽ: “Chị định đi đâu? ớ lại đây làm trò vui cho hai bọn tôi, tự dưng thấy ngứa tay quá.”
Tân Nhã Hân chỉ dám ngầm mưu tính, có thế cỏ ta không dám đối đầu với Ám Dạ.
Trần Tố Anh bị đả thương và bà ấy cảm thấy rất lo lắng, nếu bà ấy đối mặt VỚI Ám Dạ một lần nữa, có thế bà ấy và Lục cấn Phong liền kết thúc .
Bà không thể cứ lẽo đẽo mãi phía sau của Tân Nhã Hân được .
Hạ Vũ chạy tới, thấy Hạ Phi và Hạ Mặc Vũ vẫn bình an vô sự, mới yên lòng: “Hai tiếu tố tông ơi, hai người làm tôi sợ muốn chết đây này, nửa đêm hai người ở chỗ này làm gì, cùng tôi trở về đi, Tỏ tiếu thư và ông chủ đang rất hoảng sợ kia kia. “Hạ Vũ
thúc thúc, chúng cháu chỉ tới đây đế bắt kẻ xấu. Nhìn xem, anh em mình đã bát được kẻ xấu rồi.” Tiếu Vũ rất tự hào, bấm chụp ảnh trên điện thoại cho mọi người xem.
Hạ Vũ liếc nhìn màn hình trên điện thoại di động của Tô Yên, Lâu Doanh và Bạch Phi Minh cũng đi tới, họ chỉ thấy xe chở hàng đi qua, nhưng không thấy bóng dáng của Lệ Quốc Minh đâu nên mới nhìn tấm ảnh trẽn điện thoại di động, sau khi xem xong, đáy lòng bọn họ dường như sụp đố.
Tính tình hung bạo của Lâu Doanh, làm sao có thể bình tĩnh được, sau khỉ giao Hạ Mặc Vũ cũng Hạ Phi cho Hạ Vũ, cô ta cùng với Bạch Phi Minh lập tức trở về khách sạn Bốn Mùa.
Họ đến khách sạn trước Lệ Quốc Minh một bước, và hai người đang đứng đợi trước cửa phòng cử Lệ Quốc Minh.
Lê Quốc Minh ra khỏi thang máy, đi thẳng gian phòng của quán rượu, nhìn thấy hai người đứng ở cửa, ông ta sửng sốt một chút, sau đó có vẻ thay đối lại sác mặt thành vẻ ân cần của người lớn tuổi: “Muộn rồi mà hai cô vần chưa đi ngủ à? ”
Lâu Doanh mặt không chút cảm xúc: “Không phải chú đã ngủ rồi sao? Đã muộn như vậy, chú đã đi đâu rồi?”
‘Tôi cảm thấy đói bụng, tính ra ngoài kiếm chút gì làm bữa tối.” Lê Quốc Minh xoa xoa bụng: “Tôi đi một tí rồi chở về thỏi mà.”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!