“Đại ca, Sao Chu Tử Thành lại đột nhiên ra tay với Hạ Phi, anh ta biết thân phận của Hạ Phi sao?”
Lục Cận Phong lắc đầu, ngồi xuống nói: “Chu Tử Thành cùng lắm cũng chỉ bị người ta lợi dụng, mượn dao giết người mà thôi.
“Ai?” Vạn Nhất suy nghĩ một chút: “Lẽ nào là tổ chức Thiên Lang?”
“Không phải.” Lục Cận Phong im lặng suy nghĩ một lúc, hỏi: “Vạn Nhất, cậu cảm thấy Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc có giống tôi không?”
Lý Văn sững sờ cười đáp: “Còn phải nói sao, Hạ Phi quả thật cũng hơi giống dáng vẻ của anh năm đó, sao vậy đại ca, sao bỗng nhiên anh lại hỏi vậy?”
“Chu Tử Thành nói Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc là con trai tôi.”
“Đùa gì vậy chứ?” Vạn Nhất cầm thấy chuyện này quá vô lý: “Đại ca, em quen biết anh nhiều năm như vậy, anh trước nay chỉ có hai người phụ nữ, một người là cô Tô, một người là cô Tần Nhã…”
Nhận ra mình nói sai, Vạn Nhất nuốt chữ sau cùng lại.
“Đại ca, dù sao nếu nói hai đứa trẻ này giống anh vậy thì cũng có hơi hơi, nhưng nếu nói là con trai anh thì không thể tin được, anh lấy đâu ra hai đứa con trai lớn như vậy chứ.”
Quả thật là chuyện vô căn cứ.
Lục Cận Phong cũng cảm thấy có lý, nhưng…
“Năm đó tôi bị bỏ thuốc, đụng phải một người phụ nữ.” Lục Cận Phong cau mày: “Suy ra theo thời gian lúc đó, có lẽ là phải.”
Vạn Nhất trợn mắt há mồm nuốt nước bọt nói: “Không trùng hợp vậy chứ, đại ca, anh cũng không xác nhận thử hạt giống năm đó của mình trồng thành công rồi à.”
Lục Cận Phong suy nghĩ nói: “Lập tức điều tra, là ai sai khiến Chu Tử Thành.”
“Vâng.” Vạn Nhất nhắc nhở: “Đại ca, những tin đồn vô căn cứ này anh cũng đừng coi là thật, ngộ nhỡ lọt vào tai cô Tô, vậy thì phiền phức lắm.”
Hồ Thanh mang thai, bây giờ lại có một cặp con trai riêng, rất có thể giữa hai người sẽ có sự xa cách.
“Ừm.” Lục Cận Phong cau mày, cảnh tượng đêm hôm đó lại hiện lên trong đầu.
Năm đó Lục Cận Phong nóng lòng muốn đi tìm Tần Nhã Nhược, để nhanh chóng giải thuốc trên người anh nhớ lúc đó mình đã rất thô bạo.
Sau bao nhiêu năm trời dường như anh vẫn có thể nghe thấy tiếng khóc van xin của cô gái đó.
Đã nhiều năm trôi qua nhưng Lục Cận Phong cũng không để tâm chuyện này, thêm cả việc năm đó Tần Nhã Nhược xảy ra chuyện nên anh càng không có tâm trạng để đi tìm cô gái đó chịu trách nhiệm.
“Lục Cận Phong, anh đỡ chút nào chưa.”
Tô Yên đẩy cửa đi vào.
Cô đã làm kiểm tra và nhanh chóng đến đây.
Khả năng hồi phục Lục Cận Phong rất nhanh, sau khi lấy viên đạn ra mất nhiều máu như vậy nhưng mặt anh không lộ ra chút yếu ớt nào.
“Không sao.” Lục Cận Phong vươn tay, Tô Yên đặt tay lên tay anh, Lục Cận Phong nhẹ nhàng kéo cô ôm vào lòng: “Sợ sao?”
“Sợ.”
Tô Yên nghĩ đến khuôn mặt hung dữ lúc nãy, trong lòng có chút chột dạ, cô căng thẳng đến mức tim đập rất nhanh.
Nếu như Lục Cận Phong phi dao chậm một chút hoặc cô không đón được Hạ Vũ Mặc, nếu như Hạ Phi không nhanh nhẹn tránh được một phát bắn chí mạng thì cô thực sự không biết phải làm thế nào.
Cô không thể mất đi bất cứ ai trong số họ.
Lục Cận Phong xoa đầu cô nói: “Yên Yên, đi theo anh, sẽ còn xảy ra chuyện giống như ngày hôm nay, Ám Dạ có rất nhiều kẻ thù.”
Tô Yên ngẩng đầu lên, rời khỏi vòng tay của Lục Cận Phong: “Xem ra sau này em phải tăng cường tập luyện hơn, cho dù không thể sát cánh chiến đấu cùng anh, thì cũng sẽ không cản trở anh, không chừng lúc quan trọng còn có thể bảo vệ anh.”
Lục Cận Phong nở nụ cười ấm áp: “Yên Yên, đời này có em là đủ rồi.”
Một người cô độc và kiêu ngạo như Lục Cận Phong sống trong một gia tộc lớn với những tranh giành quyền lực và đầy rẫy những nguy hiểm. Sau khi thành lập Ám Dạ, anh càng giống như một con sói đơn độc, tôi luyện trong mưa bom bão đạn mới có địa vị của Ám Dạ như ngày nay.
Những năm qua không biết Lục Cận Phong đã bị thương bao nhiêu lần, Lục Thừa Mẫn và Lục Gia Hành gây ra tai nạn xe muốn giết chết anh, lúc đó anh mới nhận nhiệm vụ, đã một tuần chưa được chợp mắt, vô cùng mệt mỏi nên cha con Lục Gia Hành mới lợi dụng sơ hở này.
Sau đó, anh tương kế tựu kế giả vờ là người tàn tật, sau lưng phát triển thế lực Ám Dạ, mượn vỏ bọc là kẻ tàn tật có thể che giấu rất tốt thân phận của anh.
Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy có một người phụ nữ nói muốn bảo vệ anh, trái tim lặng ngắt của anh loạn nhịp.
Anh không chọn sai người.
“Cậu cả Lục.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!