Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Hồ Thanh bị giữ lại ở nhà cũ nhà họ Lục, trong nhà ngoại trừ ông cụ Lục và người giúp việc ra thì những người khác đều ra ngoài rồi.

Hồ Thanh nhân cơ hội này đi vào trong phòng của Tô Yên, đến bàn trang điểm của Tô Yên tìm được mấy cọng tóc của cô, cầm túi xách đi ra ngoài, đeo khẩu trang, dáng vẻ lén lút, trực tiếp bệnh viện giám định trung tâm.

Tóc của Hạ Phi, trước đó Hồ Thanh đã lấy được rồi, cô ta giao tóc của hai người cho trung tâm giám định, đưa tiền gấp gáp nói: “Nhất định phải có kết quả trước năm giờ cuối tuần này đấy.”

Bác sĩ cam đoan nói: “Không thành vấn đề.”

Cùng lúc đó.

Tô Yên dẫn Hạ Phi, Hạ Vũ Mặc và Trần Tố Anh đang đi thử các món ăn ở trong khách sạn.

Hạ Vũ Mặc tham ăn, ăn đến bụng tròn vo, đang nằm trên ghế dài nghỉ ngơi.

Hạ Phi thân sĩ hơn nhiều, nhìn thấy đồ ăn ngon cũng không tham ăn giống như Hạ Vũ Mặc.

Trần Tố Anh biết hai người là anh em ruột, rất kinh ngạc, bà ấy rất thích hai đứa bé này.

Tâm trạng của Tô Yên rất phức tạp, cho dù không cần xét nghiệm huyết thống thì trong lòng cô hiểu rõ, Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc chín mươi chín phần trăm là con trai của cô.

Hai cục cưng của cô, vừa ưu tú vừa khiến người ta yêu thích như vậy, chỉ số EQ IQ lại rất cao, có lúc Tô Yên cảm thấy, với gien của Trần Hạo chỉ e là không thể sinh ra đứa bé ưu tú như vậy được.

Cô nghĩ đến lời nói lúc trước của Trần Hạo, anh ta phủ nhận chuyện xảy ra đêm năm năm trước, lẽ nào người đêm đó thực sự không phải là Trần Hạo sao?

Đang suy nghĩ, Tô Yên đột nhiên nghe thấy Trần Tố Anh gọi cô.

“Tiểu Yên, con nếm thử mùi vị của loại rượu này xem.”

“Vâng ạ.”

Tô Yên nhấp một ngụm: “Rất ngon miệng, cảm giác đầy đặn, dư vị kéo dài, vị hoa quả rất thơm.”

“Vậy thì lấy loại rượu đỏ này đi.” Trần Tố Anh mỉm cười đánh nhịp quyết định.

“Con cũng muốn uống.” Hạ Vũ Mặc xoa xoa cái bụng nhỏ khẽ nói cậu cũng muốn uống.

“Trẻ nhỏ không được uống rượu đâu.” Tô Yên từ chối.

Hạ Vũ Mặc lại nhìn Hạ Phi nói: “Anh ơi, em uống một ngụm nhỏ thôi, một chút xíu thôi á.”

“Không được.” Hạ Phi đứng bên cạnh Tô Yên nói: “Em quên có lần lén lút uống trộm rượu của viện trưởng, ngủ cả một buổi chiều rồi sao?”

Hạ Vũ Mặc bĩu môi, lẩm bẩm nói: “Hừ, mọi người không yêu con, Tiểu Vũ là đứa nhỏ tội nghiệp không được ai yêu thương cả.”

Tô Yên dở khóc dở cười: “Còn làm ra vẻ đáng thương nữa chứ.”

Trần Tố Anh nhìn thấy bộ dạng tủi thân của Hạ Vũ Mặc, đau lòng nói: “Đến đây, bà nội Trần cho con thử một chút nhé.”

“Vẫn là bà nội Trần yêu thương Tiểu Vũ nhất.” Hạ Vũ mặc thuận thế ôm bắp đùi của Trần Tố Anh, đắc ý lè lưỡi với Hạ Phi và Tô Yên.

Trẻ con làm nũng sẽ có sữa, chính là đạo lý này.

Trần Tố Anh dùng đũa chấm một tí rượu đỏ cho Hạ Vũ Mặc thử, Hạ Vũ Mặc còn thử chưa đã, còn muốn nữa, Trần Tố Anh nói: “Không được uống nhiều, đợi con lớn lên, bà nội Trần sẽ không ngăn cấm con.”

Mấy người đang nói chuyện thì có một người phụ nữ cao quý đi qua đó, nhìn chằm chằm Trần Tố Anh, vui mừng nói: “Tố Anh, thực sự là bà rồi.”

Trần Tố Anh nghe thấy giọng nói gọi mình, vừa ngẩng đầu nhìn cũng rất bất ngờ nói: “Lan Ngọc, bà quay về lúc nào vậy.”

Ngô Lan Ngọc và Trần Tố Anh là bạn tốt lâu năm, sau khi Ngô Lan Ngọc di cư đến nước A, hai người cũng ít liên lạc hơn rất nhiều, nhưng tình cảm chị em vẫn còn đó.

“Không phải là đại thọ bảy mươi tuổi của ông cụ nhà bà sao, tôi đặc biệt trở về đấy, đủ thành ý chưa nào.”

Trần Tố Anh giả vờ tức giận nói: “Tôi còn tưởng rằng bà ở nước A thích quá nên không muốn về nữa, nhiều năm như vậy rồi mà cũng không biết quay về nhìn tôi một cái đâu.”

“Ai ya, tôi cũng muốn về lắm, nhưng còn phải giúp con trai chăm cháu sao, cháu trai rồi đến cháu gái, ôi chao, còn tưởng là nuôi con trai khôn lớn thì sẽ ung dung hơn, haizz muốn quay về mười năm trước quá.”

Tính tình Ngô Lan Ngọc rất tốt, rất thoải mái.

Bà ta nhìn thấy Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc, mỉm cười nói: “Tố Anh, đây là cháu trai của bà sao? Ai ya, lớn lên đẹp trai quá, còn phải nói, giống Cận Phong lúc nhỏ quá, đây là con dâu của bà nhỉ, đoan trang lễ độ, tướng mạo vượng phu, ánh mắt của Cận Phong đúng là tốt thật đấy.”

Ngô Lan Ngọc cũng giả vờ tức giận: “Tố Anh, bà chẳng thú vị gì cả, Cận Phong lấy vợ mà cũng chẳng báo gì cho tôi cả, hai cháu trai cũng lớn như vậy rồi, lúc gọi điện đến cũng không nghe thấy bà nhắc tới nữa.”

Cháu trai?

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!