Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

“… Dạ.” Trong lòng Tô Yên vốn dĩ không muốn, nhưng mà Trần Tố Anh cũng đã nói như thế rồi, cô cũng không tiện từ chối nữa.

Cô không biết nếu như để Trần Tố Anh biết được thân phận thật sự của Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc thì người kia sẽ có phản ứng gì nữa.

Chỉ có thể là tới đâu hay tới đó thôi.

Ở bệnh viện.

Tô Vân nhìn ngón tay bị đứt của mình, căm phẫn đến đập vỡ cả tivi trong phòng bệnh để trút giận.

“Tô Yên, con đàn bà khốn kiếp, tao sẽ không có bỏ qua như vậy đâu. Á!”

Tô Vân như một người điên mà cứ gào thét ầm ĩ.

Bác sĩ và y tá cũng xôn xao né ra thật xa.

Tô Vân tức đến đôi mắt đều ngập tràn thù hận, hai tay siết chặt lấy ga trải giường, trong lòng thầm thề rằng nhất định sẽ khiến Tô Yên phải trả giá thật đắt.

Đúng lúc này, cửa phòng bệnh được đẩy ra.

Sở Hướng Nam đi vào, không đợi Tô Vân vui mừng thì đã đặt tờ đơn ly dị lên trên bàn, lạnh lùng lại vô tình nói: “Ký vào đi, từ nay về sau đôi bên không liên can gì tới nhau nữa. Còn tiếp tục bị cô liên lụy nữa thì đừng nói là cái vị trí người thừa kế nhà họ Sở, đến cả họ Sở này chắc tôi cũng sẽ không giữ được mất.”

Sở Hướng Nam vốn dĩ là con riêng, trước khi được nhà họ Sở nhận về thì lấy theo họ của Tạ Bảo Trân.

“Anh muốn ly dị?” Tô Vân kinh ngạc một lúc, lập tức xé bỏ tờ giấy ly hôn rồi nắm lấy tay của Sở Hương Nam, điên cuồng năn nỉ: “Em không ly dị đâu, Hướng Nam, anh không thể đối xử với em như vậy. Em có thể giúp anh, sắp tới không phải là đại thọ bảy mươi của ông cụ Lục sao, em có cách để rửa sạch nỗi nhục này của chúng ta.”

“Đừng nói mấy lời nhảm nhí này nữa, cô xé đơn ly dị thì cũng vô dụng thôi, tôi vẫn còn bản khác.” Sở Hướng Nam lại lấy ra một bản nữa.

Tô Vân lắc đầu: “Không, Hướng Nam, em thật sự là có cách mà. Hạ Vũ Mặc đó chính xác là con trai của Tô Yên, không tin anh có thể đi điều tra làm xét nghiệm ADN.”
Tô Vân càng nghĩ càng cảm thấy không đúng lắm, giống như phát điên, nói chắc như đinh đóng cột: “Chắc chắn không có chuyện gì đâu, Hướng Nam, Hạ Vũ Mặc chắc chắn là con trai của Tô Yên, anh không cảm thấy Hạ Vũ Mặc và Tô Yên có chút giống nhau sao?”

Tô Vân đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, cô ta cầm điện thoại tìm ảnh chụp chung khi còn bé với Tô Yên, một lòng muốn Sở Hướng Nam tin tưởng cô ta.

“Cô là một kẻ điên, Tô Vân, nhanh ký đi, tôi không đủ kiên nhẫn nữa đâu.” Sở Hướng Nam bóp chặt cánh tay của Tô Vân: “Trước kia lúc chưa lấy cô, việc gì cũng thuận buồm xuôi gió, mà sau khi lấy cô, cuộc sống của tôi càng ngày càng tồi tệ, nếu như ban đầu tôi cưới Tô Yên thì tôi sẽ không đến mức rơi vào tình cảnh như thế này.”

Tô Vân nhìn chằm chằm Sở Hướng Nam, từ trong mắt Sở Hướng Nam cô ta có thể nhìn thấy sự chán ghét sâu sắc của anh ta.

“Hướng Nam, mẹ em đập đầu vào cột tự tử, sau khi tỉnh dậy lại bị tống vào tù, cha em cũng không chấp nhận em, chẳng lẽ ngay cả anh cũng không muốn em nữa sao?”

Cô ta chỉ còn lại mỗi Sở Hướng Nam nữa thôi.

“Tất cả đều là do các người gieo gió gặt bão, đừng liên lụy đến tôi.” Sở Hướng Nam máu lạnh vô tình nói: “Về phần đứa bé trong bụng cô, xóa sạch hay là giữ lại cũng tùy cô thôi, cô đừng hy vọng tôi sẽ chấp nhận nghiệt chủng này.”

“Sở Hướng Nam, anh không phải là người.” Tô Vân đau thương phẫn nộ nói.

“Ký đi.” Sở Hướng Nam lại đưa đơn thỏa thuận ly hôn cho Tô Vân: “Cô không chịu ký thì tôi cũng có cách bắt cô ký, không muốn chịu giày vò thì nghe lời chút đi.”

Tô Vân biết Sở Hướng Nam quyết tâm muốn ly hôn rồi.

Nhìn chằm chằm vào đơn thỏa thuận ly hôn, Tô Vân ngây người rất lâu, cuối cùng cầm bút, viết tên mình xuống: “Sở Hướng Nam, hy vọng anh sẽ không phải hối hận.”

“Lấy cô, mới mà chuyện mà Sở Hướng Nam tôi hối hận nhất.” Sở Hướng Nam cầm lấy đơn thỏa thuận ly hôn rời đi, ngay cả một khắc cũng không muốn ở lại thêm.

Sau khi Sở Hướng Nam rời đi, Tô Vân tức giận đập nát không ít đồ đạc.

Cô ta không còn gì nữa rồi.

Cô ta hai bàn tay trắng, những thứ này đều là do Tô Yên hại.

“Cho dù cô đập vỡ tất cả những thứ ở trong này cũng không thể nào thương tổn đến Tô Yên được đâu.”

Tần Nhã Hân đeo khẩu trang bước vào, nhìn lướt qua hiện trạng trong phòng bệnh, lại nhìn thấy ngón tay bị đứt của Tô Vân nói: “Anh ta chỉ muốn một ngón tay của cô thôi đã xem như là cô gặp may rồi đấy.”

“Cô Tần, giúp tôi, cô chắc chắn phải giúp tôi.” Tô Vân ký thác toàn bộ hy vọng trên người Tần Nhã Hân: “Trong tay tôi có một bí mật rất lớn, cô xem đi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!