Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Tần Phương Linh vội vàng giải thích: “Không, Tiểu Vân không có ở đây, chỉ có một mình tôi thôi, không tin các người lên du thuyền mà xem, lúc nãy chỉ có một mình tôi mà thôi.”

Đúng là trong du thuyền không có ai, lúc nãy bọn họ đã nhìn qua rồi, nhưng lời của Tiểu Vũ hiển nhiên là đáng tin hơn lời của Tần Phương Linh.

Tô Yên nhìn Lục Cận Phong một cái: “Tô Vân biết bơi, bây giờ đến bến tàu, nói không chừng có thể chặn được đấy.”

Lục Cận Phong lập tức căn dặn Hạ Huy: “Cậu dẫn theo hai ngươi đến bến tàu.”

“Vâng, thưa đại ca.” Hạ Huy dẫn theo hai người ngồi chiếc du thuyền khác chạy về phía bến tàu.

Thấy vậy, Tần Phương Linh mới hoàn toàn hoảng loạn.

“Tô Yên, con tha cho chúng ta đi, chúng ta cũng là mỡ lợn làm mờ mắt thôi, thật đó, dì thật sự không muốn làm hại đứa nhỏ, con tha cho chúng ta đi, sau này chúng ta sẽ không làm phiền con nữa, dì dập đầu với con.” Tần Phương Linh nói rồi dập đầu với Tô Yên.

Trong lòng Tô Yên ít nhiều gì cũng có chút lung lay, nhưng cô không tin nổi tính tình của Tần Phương Linh và Tô Vân, cũng không định bỏ qua.

Cứ nghĩ đến cảm giác hoảng sợ của Hạ Vũ Mặc khi trôi nổi trên mặt biển, cô lại hận không thể ném luôn Tần Phương Linh xuống biển.

Tô Yên nghĩ như thế nào thì làm như vậy.

“Hạ Vũ, ném bà ta xuống, để bà ta nếm thử mùi vị bị nước biển ngập qua người là thế nào.” Tô Yên lại bổ sung thêm: “Đừng để bà ta chết.”

“Vâng.” Hạ Vũ lập tức gọi người: “Lấy một cái lưới đến, cho bà ta vào trong rồi ném xuống biển.”

“Không, không.” Tần Phương Linh hoảng loạn giãy giụa: “Tô Yên, dì thật sự biết sau rồi, nghe nói vùng biển này có cá mập, dì sẽ mất mạng đó.”

“Hả? Có cá mập à?” Tô Yên cong cong môi: “Vậy thì càng tốt, ném xuống.”

Lục Cận Phong hiểu tính tình của Tô Yên, dùng cách làm của người đó để trị lại họ chính là tính cách của cô.

Hạ Vũ Mặc cũng khẽ nói: “Dạy dỗ người xấu, ném xuống.”

Tần Phương Linh bị bỏ vào trong cái lưới, hoảng sợ nắm lấy lưới, vội nói: “Tô Yên, con tha cho dì đi, dì biết tung tích con của con, thật đấy, viện trưởng của trại mồ côi đó đã gạt con, con của con vốn dĩ không hề được người khác nhận nuôi…”

“Ném xuống.” Vạn Nhất thúc giục Hạ Vũ mau ra tay.

Lục Cận Phong đang ở đây, gì mà con của Tô Yên chứ, đây không phải là khiến người khác cảm thấy ngột ngạt hơn sao.

Tô Yên cũng không tin lời của Tần Phương Linh, cô đã bị bà ta lừa rất nhiều lần rồi, cô không tin bà ta thật sự biết.

Tần Phương Linh bị ném vào biển ùm một tiếng, bà ta giãy giụa dưới nước, nhìn thấy thời gian đã đủ rồi, lại kéo bà ta lên một chút, sau đó lại thả xuống.

Cứ như vậy, Tần Phương Linh nhiều lần bị bỏ xuống biển, uống cả một bụng nước biển, không ngừng giãy giụa giữa ranh giới sự sống và cái chết.

Lúc này, trên mặt biển thật sự có cá mập bơi qua, Tần Phương Linh bị doạ đến hoảng sợ kêu lên: “Mau kéo tôi lên, Tô Yên, đây không phải là đùa đâu, mau lên.”

Cá mập ngày càng đến gần, Tần Phương Linh liên tục kêu hét dưới nước, đường nét gương mặt đã trở nên méo mó vì hoảng sợ, cuối cùng khi được vớt lên, bà ta đã bị doạ đến ngất xỉu rồi.

Tô Yên không hề cảm thấy đồng tình với Tần Phương Linh, nhân từ với hai mẹ con tính nết không chịu thay đổi này chính là tàn nhẫn với bản thân mình.

Cô không phải Thánh Mẫu, cô không tha thứ nổi.

Lục Cận Phong ra lệnh trở về bến tàu, lúc này, Tô Vân không dễ gì mới trèo lên bờ được đã bị Hạ Phi bắt được, cùng đưa trở về.

“Cho người thông báo với nhà họ Sở và nhà họ Chu, bảo họ đến biệt thự Nam Sơn nhận người.”

Một câu này của Lục Cận Phong khiến Tô Vân và Tần Phương Linh ngồi bệch xuống đất, lần này thật sự xong rồi.

Sở Hướng Nam nhận được tin do người của Lục Cận Phong phái đến, nổi cơn thịnh nộ: “Con nhỏ phá hoại này, thành công thì ít, hỏng việc thì nhiều.”

Sau khi Chu Hoàng Long nhận được tin, sắc mặt của ông ta cũng chẳng tốt hơn Sở Hướng Nam bao nhiêu.

Một người là tình nhân của ông ta, một người là con gái riêng của ông ta, muốn phủi sạch quan hệ là chuyện không thể nào, càng đừng nói đến chuyện nhà họ Lục đã cho người đến thông báo rồi, ông ta chỉ đành đi một chuyến vậy.

Biệt thự Nam Sơn.

Cả người Tô Vân và Tần Phương Linh đều ướt đẫm ngồi dưới đất, hai người lạnh đến ôm lấy nhau để sưởi ấm.

Đây là chỗ của Lục Cận Phong, Hạ Vũ và Hạ Phi cũng không cần đeo mặt nạ để che lại nữa, sau khi thay quần áo, hai người kia cũng chẳng nhận ra họ.

Lục Cận Phong thay bộ đồ sạch sẽ, ngồi trên xe lăn, uống trà, đợi người của nhà họ Sở và nhà họ Chu đến.

Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc ở trên lầu, Tô Yên không cho hai cậu bé xuống.

Đợi khoảng nửa tiếng, Sở Hướng Nam và Chu Hoàng Long tới cùng một lúc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!