“Đã không thì được rồi.” Khóe miệng Tô Yên mấp máy: “Tôi chỉ hy vọng trước khi cậu Chu ra tay có thể cho tôi chết rõ ràng là được rồi.”
“Được, vậy tôi giúp cô.” Chu Kiệt nói: “Người gọi điện thoại cho tôi là một người phụ nữ, cô Tô tự mình đoán xem, cũng giống như vừa rồi cô Tô nói, cô đắc tội với nhiều người như vậy, nghĩ xem ai là người muốn lấy mạng cô nhất.”
Tô Yên thật sự là không đoán ra được, cười giễu nói: “Bây giờ người muốn lấy mạng tôi nhất là cậu Chu anh, có điều tôi phải nhắc nhở anh, anh cảm thấy tôi dựa vào bản lĩnh có thể chặt đứt chân của anh? Tôi không phủ nhận chuyện này có liên quan đến tôi, nhưng chân của anh là bị người ta chặt không phải tôi.”
“Vậy là ai?”
“Không biết.” Tô Yên sẽ không bán đứng Lục Cận Phong, bây giờ cô chỉ kéo dài thời gian: “Tôi chỉ không muốn cậu Chu bị người ta lợi dụng, đến cái chân còn lại cũng mất.”
“Cô đang uy hiếp tôi đấy à.” Chu Kiệt tức giận nói: “Hôm nay tôi ngược lại muốn xem thử xem, tôi có thể động vào cô hay không, người đâu, chặt một chân cho tôi.”
Lời Chu Kiệt vừa dứt, vài tên to lớn từ bên ngoài bước vào, trên tay mang theo máy chém.
Tô Yên nhìn con dao nhíp, khóe miệng lại khẽ nhếch: “Cậu cả Chu, tôi không thể không nói, cậu quả thật là lớn gan lắm, nhưng mà lại không có não.”
“Ý cô là gì?” Sắc mặt của Chu Triết trầm xuống.
“Vừa nãy tôi thật sự không có ý uy hiếp cậu, mà là đang nghĩ thay cho cậu cả Chu là cậu mà thôi.” Tô Yên cố dằn lại cơn sợ hãi trong lòng, bình tĩnh mà phân tích: “Cậu thử tưởng tượng đi, kẻ gọi điện thoại cho cậu chính là muốn lợi dụng cậu để trả thù tôi, bây giờ xã hội đều được pháp luật kiểm soát cả rồi. Lỡ như tôi có bị gì, cậu nhất định sẽ không trốn được.”
“Tôi chẳng qua chỉ là đòi lại công bằng cho mình mà thôi. Tôi bị mất một chân, cô trả lại một chân, công bằng rồi còn gì.”
“Đây mà gọi là công bằng sao.” Tô Yên lập tức bùng nổ, liếc Chu Kiệt một cái lại mắng: “Cậu đúng là dại dột lại còn ngu như heo, đây rõ ràng là bất công đối với cậu mà.”
“Cô dám mắng tôi hả?”
“Bớt giận đi, chỉ là từ ngữ có hơi nặng nề một chút thôi, chứ không phải là có ý mắng cậu.” Tô Yên cười cười, nói tiếp: “Cậu cả Chu, tôi thật sự là suy nghĩ thay cho cậu, chứ không phải sợ chết đâu. Cậu nghĩ thử xem nha, tới lúc cậu bị cảnh sát bắt được, đám người đứng ở phía sau đó sẽ rất đỗi vui mừng.”
Chu Kiệt tức giận hừ một tiếng: “Tôi không quan tâm.”
“Vậy quyền thừa kế của nhà họ Chu, cậu cũng không quan tâm?” Tô Yên lạnh lùng cong khóe môi lên nói: “Bây giờ cậu bị gãy một chân, vốn đã yếu thế hơn trong việc cạnh tranh ở nhà họ Chu rồi. Nếu như cậu lại bị người khác tóm được điểm yếu, bị cha cậu hoàn toàn từ mặt, vậy cậu thật sự đúng là một kẻ ngu xuẩn.”
Lời nói của Tô Yên khiến Chu Kiệt rơi vào trầm tư, có chút phản ứng rồi.
Tô Yên mừng thầm trong lòng, xem ra lần này, cô cược đúng rồi.
“Cậu cả Chu, chuyện của cha cậu và Tần Phương Linh đều bị cả thành phố biết rồi, thiết nghĩ chắc cũng không cần tôi nói nữa. Tôi có liên quan tới Tần Phương Linh, cha cậu lại vì muốn chiều lòng người đẹp nên tìm người muốn giết tôi, lúc này mới làm liên lụy cậu. Từ đó suy ra, người hại cậu gãy chân chính là Tần Phương Linh, không liên quan gì tới tôi nha.”
“Tần Phương Linh.” Chu Kiệt nghiến răng nghiến lợi: “Thứ đàn bà đê tiện đó còn mơ tưởng có thể tiến vào nhà họ Chu của tôi, nằm mơ.”
“Cậu cả Chu, cậu coi đi, thật tình là chỉ có tôi mới thật lòng suy nghĩ cho cậu thôi. Xưa nay tôi với cậu không thù không oán, hơn nữa chúng ta còn có chung kẻ thù, hẳn phải nên trở thành bạn bè mới đúng.”
Tô Yên ân cần dụ dỗ: “Cậu cả Chu, tôi phân tích cho cậu nghe nha. Nếu như hôm nay tôi xảy ra chuyện gì, cậu nhất định sẽ không trốn được, sau đó mấy anh chị em kia của cậu ai cũng đều vui mừng. Tôi cảm thấy cô gái đã gọi điện cho cậu đó, nói không chừng không có đơn giản như vậy đâu.”
“Ý của cô là, cô gái kia là do mấy người anh em của tôi tìm tới?” Chu Kiệt ngẫm nghĩ một lúc, không nhịn được cơn tức giận: “Thật là một lũ ác độc, bọn họ hãm hại tôi để tôi bị cha từ mặt, như vậy thì họ có thể độc chiếm được tài sản.”
“Đúng rồi đó, cậu cả Chu, cậu cuối cùng cũng thông suốt được rồi đó. Nói không chừng cậu vừa ra tay xong thì bọn họ cũng sẽ gọi cảnh sát tới.”
Tô Yên làm gì biết chuyện anh em nhà họ Chu tranh đấu với nhau chứ, nhưng mà dù sao thì mấy chuyện này cũng không thể tránh được ở một gia tộc lớn mà. Cô chỉ là cần mạng của mình thôi, cho nên cũng chỉ có thể chuyển dời sự thù hận của Chu Kiệt sang hướng khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!