Hạ Vũ Hạ Huy lúc này đều nghe theo sắp xếp của Vạn Nhất.
Vạn Nhất là người đứng thứ hai của Ám Dạ, Lục Cận Phong xảy ra chuyện, Vạn Nhất có quyền ra bất kỳ quyết định gì.
Tô Yên nghe thấy bác sĩ nói Lục Cận Phong có thể sẽ nguy hiểm, có chút do dự: “Ngài Vạn.”
Vạn Nhất nói: “Cái này cũng là ý của người nhà đại ca.”
Lục Cận Phong gấp rút được mang lên xe, ngay cửa bệnh viện có nguyên một loạt xe đang đỗ, trận thế vô cùng lớn.
Tô Yên muốn đi cùng, cô không yên lòng.
“Cô Tô, cô không cần đi theo đầu.” Vạn Nhất ngăn cô lại: “Người nhà của đại ca đều đang ở trên xe.”
Ông cụ Lục và Trần Tổ Anh đều ở đó, hơn nữa là đi đến trụ sở chính của Ám Dạ, Tô Yên không thích hợp đi theo.
“Các người muốn chuyển anh ấy tới bệnh viện nào?” Mắt Tô Yên nhìn vào trong xe, chỉ có thể thấy Trần Tổ Anh đang ngồi ở đó.
“Cô Tô, đại ca không thể trì hoãn nữa.
Tô Yên nghe hiểu được, đây là không muốn nói cho cô biết.
Có người nhà của Lục Cận Phong ở đây, còn cần cô lo lắng cái gì?
Cô cũng không phải người nhà của Lục Cận Phong, có tư cách gì đi theo?
“Ngài Vạn, nếu như thật sự chỉ có thể chọn một trong hai mà thôi, xin anh nhất định hãy chọn mạng sống của anh ấy, anh ấy không thể chết được.”
“Được.”
Vạn Nhất không nhiều lời, lên xe.
Xe khởi động, cuốn theo bụi rời đi.
Tô Yên đứng ở cửa bệnh viện đưa mắt nhìn theo, xe đã đi xa rồi, nhưng cô vẫn nhìn như cũ.
“Tô Yên, trời đất, sao trên người cậu lại nhiều máu như vậy, bị thương ở đâu, để tớ nhìn một chút.”
An Hinh vừa xuống xe đã thấy Tô Yên đang đứng ở cửa.
Quần áo Tô Yên bị nước mưa và máu thấm ướt, nhìn có chút dọa người.
Hạ Vũ Mặc cũng đi theo, nhìn thấy cả người Tô Yên đều là máu, khóc lên: “Chị, chị bị thương rồi, chị chảy nhiều máu quá, hu hu, chị không được chết.”
Trong nhận thức của đứa trẻ, đổ máu có thể sẽ chết, chứ đừng nói là Tô Yên đang máu me khắp người.
“Tiểu Vũ đừng khóc, chị không sao hết, đây không phải là máu của chị.”
Máu trên người Tô Yên dường như đều là của Lục Cận Phong.
An Hinh lo lắng nói: “Xem cái trán của cậu kìa, còn tay nữa, khắp nơi đều là vết thương, còn nói không có chuyện gì, nhanh đi vào cho bác sĩ kiểm tra đi.”
Trong lòng Tổ Yên toàn bộ đều là nỗi lo lắng về Lục Cận Phong, căn bản không quan tâm đến vết thương trên người mình.
Cho dù là vết thương nhỏ đi chăng nữa, cũng là bị thương.
An Hinh sao có thể để cho Tô Yên tùy ý không lo lắng cho chính mình như vậy, cộng thêm Hạ Vũ Mặc khóc như mưa, lúc này Tô Yên mới chịu thỏa hiệp, vào bệnh viện kiểm tra.
Đầu Tô Yên từng chịu va đập, bị hôn mê trong thời gian ngắn, kiểm tra xong có kết quả là chấn động não nhẹ.
An Hinh ép Tô Yên nằm bệnh viện quan sát, dưỡng thương.
Có An Hinh và Hạ Vũ Mặc nhìn chằm chằm, Tô Yên cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nằm viện.
Một đêm này, Tô Yên vẫn luôn lo lắng cho tình trạng của Lục Cận Phong, cứ cách nửa tiếng lại gửi một tin nhắn đến cho Vạn Nhất, hỏi xem tình hình của Lục Cận Phong thế nào rồi.
Nhưng tất cả tin nhắn đều chìm vào đáy biển.
Càng như vậy, trong lòng Tô Yên càng trở nên lo lắng hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!