"Đúng rồi, Hoàng Thiên tiền bối, tại sao người lại muốn vào bên trong vòng xoáy, hay nói cách khác thì, sao người lại muốn đến Thâm Hải Lam Tâm vậy? " Bỗng nhiên, Triệu Bằng quay đầu lại hỏi.
Hoàng Thiên cười nhạt một tiếng, vẻ mặt khinh thường nói: "Lão phu không có bất kì hứng thú nào đối với Thâm Hải Lam Tâm gì đó đâu."
Triệu Bằng sững sờ, "Vậy người đến đây là vì cái gì?"
"Lão phu du lịch tứ phương, tìm đồ ngon vật lạ trong thiên hạ, nghe nói tôm của Đông Sơn Hải này là ngon nhất, nên cố ý tới đây nếm thử"
Triệu Bằng nghe xong, mắt trợn tròn? Chỉ như vậy thôi sao?
Nhưng nhìn biểu cảm chân thành của Hoàng Thiên, Triệu Bằng đành phải miễn cưỡng tin tưởng.
"Bây giờ, lão phu cảm thấy, lão phu đến Đông Sơn Hải là quyết định chính xác nhất trong cuộc đời, nếu không phải lão phu không quản xa xôi mà đến đây, thì sẽ không quen biết được anh bạn Từ Phương, đương nhiên cũng không thể thưởng thức được tay nghề của anh bạn này" Khuôn mặt Hoàng Thiên say mê nói.
Triệu Bằng, "...
Hẳn thật sự không thể tin nổi, Từ Phương làm đồ ăn ngon như thế, mới có thể nằm bắt được trái tim của một tu giả Động Thiên Kỳ.
Cho dù tên tu giả Động Thiên Kỳ này, là một tên ham ăn.
Ở trung tâm Đông Sơn Hải mãnh liệt cuộn trào, có một vòng xoáy kinh khủng to khổng lồ.
Khoảng trống trung tâm vòng xoáy, đường kính khoảng chừng trăm mét, tốc độ nước xoáy vòng tóe bọt lên mặt nước, giống như từng thanh kiếm sắc một.