Chương 6: Thăm dò
“Xin chào, tôi là bạn trai của Tiểu Lan.” Nhan Thượng cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng cũng lấy lại phong thái ung dung mà duỗi tay ra chào hỏi. Anh ta nhìn trên người Lâm Mạch, từ những biến động trong lòng cảm nhận được sự uy hiếp rất mạnh mẽ.
“Chào, tôi là ân nhân cứu mạng bạn gái anh.” Lâm Mạch nở nụ cười hài hước nói, không ngờ trên nhân gian còn có người có năng lực như vậy, thêm náo nhiệt rồi đây!
“Làm gì có ai liên tục nói bản thân là ân nhân cứu mạng người khác chứ, đồ vô liêm sỉ!” Tiểu Lan tức giận nói, giương mắt nhìn Lâm Mạch, nếu ánh mắt có thể giết người có lẽ cô đã băm tên Lâm Mạch thành trăm nghìn mảnh rồi.
“Tiểu Lan !” Nhan Thượng ngăn Tiểu Lan lại, loại người nguy hiểm như vậy thật sự không dễ dàng chọc vào.
“Không biết anh muốn chúng tôi đền đáp anh như thế nào?” từng câu chữ đều rất điềm đạm nói ra.
“Tôi là Lâm Thanh.” Lâm Thanh ném cho Tiểu Lan một ánh mắt ngang ngược, nhưng hình như hiện giờ trong mắt anh chỉ chú ý đến Nhan Thượng.
‘Cái không khí tràn ngập mùi gian tình này là sao đây, cái tên này chắc không phải … là gay đó chứ? Từ lúc A Thượng tới anh ta chưa từng rời mắt. VL, bà đây sắp bị cướp mất bạn trai rồi sao!’ Trong lòng Tiểu Lan đang không ngừng dè bỉu.
“A Thượng, đừng có để ý đến anh ta !” Tiểu Lan lập tức bày ra vẻ mặt như sắp khóc đến nơi, giống như giây tiếp theo Nhan Thượng sẽ rời xa cô vậy.
Nhan Thượng đen mặt lại, có thể đoán ra vài phần suy nghĩ trong lòng bạn gái mình, chắc chắn lại nghĩ đến những điều không đứng đắn rồi.
Thấy Nhan Thượng không có biểu hiện gì, Lâm Mạch mới nhìn qua người phụ nữ vô dụng này. Trước kia trong lòng Lâm Mạch nghĩ, con người chỉ là một đám không có năng lực, đều là đồ bỏ đi. Nhưng sau khi gặp Nhan Thượng anh chia con người ra thành hai loại, một là những người có năng lực, hai là những loại vô dụng bỏ đi. Chỉ là không biết trình độ của bọn họ đến đâu.
“Nhan Thượng, muốn báo đáp tôi đúng không. Được thôi, chúng ta đấu một trận đi.” Anh lạnh nhạt nhìn Tiểu Lan một cái, rồi lại đưa mắt lên nhìn Nhan Thượng.
Vẻ mặt Nhan Thượng nghiêm nghị. “Được, chúng ta tìm nơi yên tĩnh một chút. Trước tiên tôi cần sắp xếp việc điều trị cho Tiểu Lan đã.” Anh ta quay người không đồng ý khi Tiểu Lan muốn đi theo mà trực tiếp đưa cô đi chụp X-quang, sau đó thu xếp cho cô nhập viện. Lâm Mạch vẫn luôn ngồi trên ghế nghịch đồ chơi mà anh cầm từ dưới địa ngục lên.
“Tiểu Lan, em nghỉ ngơi cho tốt. Lúc anh không ở đây thì đừng ra khỏi bệnh viện.” Nhan Thượng nghiêm nghị dặn dò cô, với cái tính nghịch ngợm đó của cô, anh ta thật sự lo rằng cô sẽ lén lút bỏ đi. Mạc Tiểu Lan vốn muốn phản đối, nhưng nhìn thấy Nhan Thượng nghiêm túc không còn một chút dịu dàng nào, khiến cô không dám thốt lên câu phản đối đó.
“Vâng ạ, vậy anh nhớ cẩn thận nhé. Nhất định phải đánh cho tên đó tan tác tơi bời, khóc lóc gọi cha mẹ nhé !” Tay cô nắm lại thành nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ nói.
Nhan Thượng xin nghỉ phép ở bệnh viện, đưa Lâm Mạch đến nơi lần đầu tiên anh tới khi đến thế giới này , chính là khu công trường bỏ hoang mà những bang phái thường dùng làm nơi đánh nhau. Nói một cách đơn giản thì khu đất này đã trở thành một địa điểm để các bang phái trực tiếp giải quyết các tranh chấp, là nơi tuyệt vời để thể hiện sức mạnh.
Hai người đứng đối diện nhau, linh lực trong tay hai người dần tụ lại. Đầu tiên Lâm Mạch vung ra một luồng ánh sáng xanh mạnh mẽ như viên đạn đến chỗ Nhan Thượng, được bao quanh bởi những tia sét, sức mạnh to lớn như những quả bom ngày nay. Mà Nhan Thượng không chỉ phản công, anh ta vẫn luôn một bên phòng thủ, bên còn lại thì tấn công. Tay trái của anh ta không ngừng vung ra luồng ánh sáng trắng lập nên một vòng bảo vệ, tay phải thì thong dong phản công. Cho dù phản ứng của Nhan Thượng rất tốt, sức chiến đấu cũng mạnh nhưng dù gì nguồn linh lực của Lâm Thanh cũng là báu vật của đất trời, xét về trình độ vẫn cao hơn bọn họ một bậc. Nhan Thượng cố gắng cầm cự được một lúc liền tiếc nuối nhận thua.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!