Nghe mẩu thân mình hỏi đến Trần Lâm, Hồng Ánh bất giác cười khổ, hiển nhiên khi tham quan huyết tộc chỉ cần tinh ý một chút sẽ dễ dàng nhân thấy huyết tộc trừ Trần Lâm ra thì còn lại đều toàn là nữ, đến đây không hiểu được địa vị của nam nhân kia mới là lạ...
Khẽ suy nghĩ một chút như muốn tìm từ ngữ thích hợp Hồng Ánh mới chầm chậm nói:
- Trần Lâm à... ngài ấy là huyết tổ người sáng lập ra huyết tộc...
- Khá là ăn chơi chuyện gì cũng không quản nên người đừng lo...
Nghe Hồng Ánh nói thế Minh Nguyệt khẽ lắc đầu thở dài, nội tâm không nhịn được đánh giá lại vị Trần Lâm kia, là một người từng trải nàng nhanh chống nhận ra nội tâm đen tối giấu trong vẽ ngoài cười cợt của tên kia...
Nói một cách dễ hiểu Trần Lâm là ông chủ và huyết tộc là nô lệ của hắn ta, bằng sự từng trái của trong chốn quan trường của mình, Minh Nguyệt thấy được nhiều điều hơn Hồng Ánh rất nhiều về cách vận của hành huyết tộc dưới cách thức quản lý Trần Lâm.
Thật tế hắn gần như đang chuyển giao quyền lực của mình cho các tộc nhân quản lý như không phải vì hắn ta lười biếng mà là hắn muốn tập trung vào thế mạnh của mình, không phải là sức mạnh chiến đấu mà là năng lực “bắt người” kia...
Cứ thế các tộc nhân sẽ như những nô lệ không ngừng làm huyết tộc trở nên mạnh mẻ hơn và người hưởng lợi lớn nhất không ai khác chính là chủ nô Trần Lâm, còn hắn thì sẽ không ngừng đem về những nô lệ ưu tú về làm huyết tộc càng ngày càng hùng mạnh. Như thế huyết tộc sẽ phát triển gấp đôi nhưng tộc khác, chừng nào Trần Lâm còn là huyết tổ và năng lực kia còn áp chế lên huyết tộc để họ răm rắp nghe theo thì cơ chế vận hành kiểu này sẽ không bao giờ sụp đổ.
Và sẽ không có ai làm nó sụp đổ, bởi lẽ ngoài năng lực kia ra Trần Lâm còn một thứ mang yếu tố chiến lực khác đó là sức mạnh.
Trước kia khi còn người còn dùng vũ khí lạnh thì chiến lực cá nhân là thứ vô cùng quan trọng, binh hùng thì ắt phải có tướng mạnh, nhưng khi súng đạn ra đời nó phá bỏ địa vị độc tôn của chiến lực cá nhân, khi ngươi có giỏi đến cách mấy ăn đạn vào đầu là về với ông bà...
Nhưng khi hệ thống hàng lâm nó phá bỏ mọi định kiến trước đây, chiến lực cá nhân lại một lần nữa quay về vị thế độc tôn thậm chỉ còn cao hơn trước, cứ theo đã không ngừng thăng cấp như thể này không sớm thì muôn sẽ sản sinh ra những cá nhân đủ sức mạnh chấp cả một chủng tộc.
Và Trần Lâm luôn luôn là người mạnh nhất huyết tộc, bởi lẽ tên nằm không chả làm gì chỉ lo cày cấp sẽ luôn nhanh hơn những cao tầng cấm đầu trong công việc, đó cùng là lý do Trần Lâm là người đầu tiên của huyết tộc đạt cấp 20 vượt mặt cả Huyết Linh...
Ngược lại bên kia khi nghe mẫu thân của mình phân tích Hồng Ánh triệt để trơn mắt há mồm kinh ngạc, nhưng không phải vì Trần Lâm mà là vì sự bổ não của mẫu thân mình, có đánh chết nàng cũng không tinh tên hôn quân chích dạo kia lại nghĩ đến được như vậy.
Dĩ nhiên Minh Nguyệt vẫn giữ quan điểm của mình muốn tìm hiểu sâu hơn về con người Trần Lâm...
Thấy thế Hồng Ánh chỉ biết cười khổ mặc kề nàng, sớm muộn gì cũng không thoát khỏi tay Trần Lâm nghĩ nhiều cũng vô ích...
.
Bất chợt Hồng Ánh cười tinh quái tiến lên hôn lên đôi môi đỏ mộng của mẫu thân nàng rồi thì thầm bên tai:
- Ta nhớ người muốn chết đi được...
Nói xong Hồng Ánh chớp lấy cơ hội khi mẫu thân đang còn ngạc nhiên, nhẹ nhàng đè Minh Nguyệt xuống giường.
Ngay lập tức Hồng Ánh vòng tay ôm lấy Minh Nguyệt rồi đặt một nụ hôn lên đôi môi đỏ mộng của nàng, chiếc lưỡi điêu luyện như linh xà luồn qua miệng của Minh Nguyệt rồi quấn chặt lấy cái lưỡi thơm tho kia mà mút lấy mút để..
- Um... Um... đừng Hồng Ánh... đừng
Minh Nguyệt đấu tranh kịch liệt nhưng chênh lệch về mắt cấp độ khiến nàng không thể thoát khỏi tay con gái chí có thể oằng mình chịu trận.
Dần dần hơi thở của Minh Nguyệt cũng trở nên đứt quảng, nàng nhanh chóng đầu hàng chấp nhận trước sự “chăm sóc” của con gái, cánh tay ngọc của nàng vòng quanh cổ Hồng Ánh rồi kéo sát gần mặt nàng và hôn đáp trả một cách mãnh liệt, hiển nhiên đây không phải lần đầu họ làm chuyện này...
Hồng Ánh mỉm cười muốn nhả đôi môi anh đào của mẫu thân mình ra, nhưng Minh Nguyệt không muốn buông tha cố giữ chặt nàng hôn mạnh hơn, kẻ bình động chuyển thành kẻ chủ động...
Thấy thế Hồng Ánh tức giận cho bàn tay lần mò xuống phía dưới, bàn tay kinh tế lướt dọc trên làn da láng mịn của mẫu thân nàng chạm nhẹ chiếc gò mu nhô cao kia.
Không một chút chần chờ Hồng Ánh luồn tay vào quần lót của Minh Nguyệt mình chà xát nhè nhẹ lên cô bé rồi cho luôn ngón tay vào trong khe suối đang bắt đầu rĩ nước kia...
- Ưu... ưu...
Bị kích thích nơi tư mật Minh Nguyệt không nhịn được rên rỉ, nhưng cũng nhờ thế đôi môi của Hồng Ánh mới thoát khỏi môi của nàng rồi trượt xuống cằm, xuống cổ nàng say sưa hôn hít vào nó làm cho Minh Nguyệt sướng khoái ngả đầu ra sau rên rỉ...
Thấy thế Hồng Ánh ngước đâu lên mỉm cười tinh quái nói:
- Mẫu thân à... người thật là dâm đãng nha... bị con gái mình làm cho tên rĩ...
Nghe Hồng Ánh nói thế Minh Nguyệt mới cúi xuống đánh vào mông nàng vờ tức giận nói:
- Đều không phải tại ngươi đêm đó thừa lúc ta uống say đè ta xuống đó sau...
Nghe mẩu thân nói thế Hồng Ánh cười híp mắt nhớ về quá khứ khi nàng mới chỉ vào đại học, nơi đó nàng đã gặp tình yêu đầu đời của mình như rất nhanh nàng phát hiện hắn ta là một tên sở khanh bắt cá hai tay, thế là nàng... đánh hắn thừa sống thiếu chết đến độ phải nhập viên còn nàng nữ cảnh sát tương lai thì vào đồn.
Dĩ nhiên con ông cháu cha như nàng không ngồi lâu, rất nhanh mẫu thân nàng đã đế cứu nàng ra, nhưng khi biết được câu chuyện Minh Nguyệt nổi trận lôi đình hùng hổ chạy đến bệnh viện hỏi thâm sức khỏe của tên kia thêm lần nữa khiên hắn xúc động mà bỏ đi biệt sứ...
Nhưng cũng vì chuyện đó để an ủi con gái mà Minh Nguyệt đã dẫn nàng đi... nhậu, thế là hai mẹ con say mèm rồi về đế nhà nhưng lại không đi ngủ, một người mất chồng một người mất bạn trai do tác động của ma men mà cứ thế lao vào nhau cho đến sáng...
Sau đó dù rất bàn hoàng khi nhớ về giây phát điên cuồng đêm qua, nhưng cái quan hệ mẹ và con gái này nói lớn nó đúng là khá lớn, nhưng nói nhỏ nó cũng chả có gì là to tác cả.
Tuy nhiên hai mẹ con vẫn quyết định chôn chặt cái đêm điên cuồng kia vào sâu trong lòng, nhưng đã lở chơi rồi thì làm sao không nghiện, hai mẹ con dần dần nãy sinh tình cảm kỳ lại với nhau và chứ sáng nào cũng chôn chặt cái đêm hôm qua vào trong lòng, nhưng cũng nhờ thế cũng tạo cho hai mẹ con một mối quan hệ vô cùng vi diệu...
Mỉm cười nhớ về quá khứ huy hoàng Hồng Ánh trường tới hôn nhẹ lên môi Minh Nguyệt nói:
- Người đừng tưởng ta say không biết gì, đêm đó là người đe ta xuống trước...
- Nói đi người đã lập kế hoạch ăn ta phải không...
Không biết có phải nói trúng tim đen hay không mà khi nghe Hồng Ánh nói thế, Minh Nguyệt tức giận quay người lại đè Hồng Ánh xuống dưới rồi bất ngờ bót mạnh lên bộ ngực sữa của nàng qua lớn áo...
Bị sự mạnh bạo của Minh Nguyệt làm cho kích thích, bộ ngực sữa của Hồng Ánh bắt đầu săn lại nhũ hoa trở nên căn cứng thở hổn hển nói:
- Mẩu... mẩu thân... ta muốn...
Ánh mắt Hồng Ánh đỏ gầu như phát điên lao vào người Minh Nguyệt, ngược lại Minh Nguyệt cũng nhiệt tình hửng ứng với con gái, hai người cứ thế say sưa hôn mấy nhau, quần áo của cả hai bị lột, bị giật ra vội vàng rồi bị ném trên sàn nhà.
Dần dần hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau, đôi môi không ngừng quấn lấy cho nhau những nụ hôn nồng cháy nhất, họ say sưa chìm đắm trong cảm xúc mãnh liệt mà đã một thời gian rất lâu hai người chưa trái nghiệm...
Trong phòng hai người cứ thế quấn lấy nhau xương chậu của họ chà xát lẫn nhau trong khi những ngón tay và đôi môi mân mê làn da nhạy cảm ở ngực và cổ của nhau một cách nhiệt tình...
Bất chợt Minh Nguyệt nhanh chống giữ chặt lấy lưng Hồng Ánh thở hổn hển nói:
- Hồng... Hồng Ánh...
- Ta sắp... sắp ra... đừng cứ cọ mạnh nữa... ưuuu
Nhưng Hồng Ánh nào có nghe để âm hộ mình cọ xát lên âm hộ của Minh Nguyệt, dần dần do quá lâu chưa đụng chạm đến, Minh Nguyệt cũng không thể chịu nói nữa một dòng nước nóng hổi cứ thế phun ra ướt đảm hạ thân của hai người...
Hồng Ánh mỉm cười tinh quái trượt khỏi người Minh Nguyệt rồi nhìn chằm chằm vào cơ thể trần truồng của nàng.
Bị nhìn chằm chằm Minh Nguyệt xấu hổ định nói gì đó nhưng Hồng Ánh đặt một ngón tay lên môi nàng:
- Để nữ nhi ngắm nhìn người một lúc đi...
Nghe thấy thế Minh Nguyệt đỏ mặt vì xấu hổ nhưng chấp nhận, nàng nằm một cách e dè để đôi mắt của Hồng Ánh nhìn vào ngấu nghiến từng tất da thịt mình.
Cái nhìn chằm chằm của Hồng Ánh lần mò từ đầu tới chân rồi ngược trở lại, nàng không thể nào rời khỏi cái mu ấm áp đang nhầy nhụa dâm thủy đầy khiêu gợi của mẫu thân nàng, đám lông mềm mại tạo thành một tam giác hoàn hảo với một màu đen tuyền làm nàng thèm khát:
- Để con gái nếm thử mùi vị của người nhé...
Hồng Ánh cúi xuống chầm chậm bò giữa hai chân của Minh Nguyệt nhẹ nhàng đẩy cập đùi trắng tinh mịn màng của mẩu thân mở rộng ra rồi nhìn nhắm thảo nguyên đen nhánh cùng khe u cốc huyền bí bên dưới, cánh hoa hồng sẫm ẩm ướt nở rộ giữa thảo nguyên đã nhỏ xuống những giọt mật dịch long lanh như những giọt sương mai.
- Của người thật đẹp...
Hồng Ánh không nhịn được rên rỉ thích thú rồi hạ người xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên khe suối gợi tình của mẩu thân mình, chiếc lưỡi mềm mại lướt lên lướt xuống từ bên này sang bên kia của cô bé, lưỡi nàng thò ra luồn sâu bên trong cái lỗ hồng nhạt đang ướt đẫm nước nhờn.
- Người thật ẩm ướt đó mẫu thân...
Hồng Ánh thở hổn hển nói, nàng nhiệt tình chôn sâu mũi mình vào giữa đôi môi nhỏ nhạy cảm của Minh Nguyệt làm cho đầu lưỡi cạ mạnh lên âm hộ của mẩu thân, lưỡi nàng hăng say ngọ nguậy bên trong cái nơi ẩm ướt đó.
Minh Nguyệt sướng khoái giật run lên bần bật, đôi chân mảnh khảnh của nàng vô thức kẹp chặt lấy Hồng Ánh rên rỉ không ra hơi.
Hồng Ánh bú sùm sụp ồn ào, nàng hít lấy những hơi thở ngắn giữa những cái liếm. Nàng không thể dịch đầu nhiều vì cặp đùi của mẫu thân đang kẹp chặt lấy đầu nàng.
Thấy thế Minh Nguyệt mới chợt giật mình, yêu thương vuốt nhẹ lên đầu con gái...
Hiểu ý của mầu thân Hồng Ánh quay người lại đưa hạ thân lông lá của mình trước mặt Minh Nguyệt, không một giây chần chờ Minh Nguyệt há mồm ngậm lấy âm hộ ẩm ước dính đầy dâm thủy của mình say sưa bú liếm nó làm Hồng Ánh sướng khoái điên cuồng uống éo làm dính hết dâm thủy nhầy nhụa lên khắp mặt mẫu thân nàng.
Cứ thế giữa những tiếng thở hổn hển và rên rỉ ngày lúc một to dần, hai mẹ con cứ thế say sưa ôm áp liếm láp lấy âm hộ của nhau...
Nhưng Hồng Ánh rên rỉ càng lúc càng to hơn, hiển nhiên nàng chưa ra nên không thể chịu được lâu hơn trước sự kích thích của mẫu thân.
Biết thế Hồng Ánh cố liếm mạnh lên âm hộ của mẫu thân mình muốn nàng cùng ra luôn với mình, răng của nàng cạ cạ rồi cắn nhẹ đôi môi đỏ sẩm ướt át của mẫu thân...
Bên dưới Minh Nguyệt cũng cảm thấy con gái mình sắp đến cơn cực khoái, nàng tách ra cách hoa hồng nơi âm hộ rồi há miệng rộng hơn thò lưỡi ra liếm hết tất cả những dòng nước đậm đặc rỉ ra khám phá cái hang sâu huyền bí kia, đầu lưỡi của nàng trượt dài lên thành thịt nhạy cảm của con gái làm Hồng Ánh không nhịn được run lên bần bật...
Cứ thế sau một lúc Hồng Ánh không nhịn được rên lên như mèo cái động dục:
- Mẫu... mẫu thân người chậm lại... ta sắp ra rồi... chậm lại...
Nhưng Minh Nguyệt nào có nghe chỉ say sưa tập trung vào âm hộ lầy lội đang sưng tái lên vì kích thích, hạt đâu nhỏ hồng hồng đang cương lên trước mặt làm nàng say mê ngậm nó vào miệng mà bú liên tục.
Biết không thế ngăn cản mẩu thân đang trong cơn khác tính, Hồng Ánh tức gian đút ngón tay mình vào cúc hoa bé nhỏ bên dưới làm Minh Nguyệt giật bắn mình rên lên:
- Không... không được... đừng chọt vào đó...
- Ưu... ưu... bẩn... bẩn lắm...
Bị đánh lén bất ngời Minh Nguyệt như hóa điên lắc mạnh hông của nàng không chịu ở yên, làm cho Hồng Ánh phải rất khó khăn mới giữ được môi nàng xung quanh cái bộ phận nhỏ bé lầy lội kia, nàng trượt tay còn lại xuống dưới mông của mẫu thân rồi giữ chặt, cánh tay kia không ngừng ra vào trà xách lên cúc hoa bé nhỏ của mẫu thân còn miệng thì không quên bữa liếm âm hộ cũng đã sưng phòng như múi cam mọng nước.
Bị kích thích “hai lỗ một lúc” Minh Nguyệt không nhịn được rên rỉ âm hộ co thắc dữ dội, nàng cố gắng trong tuyệt vọng cắn nhẹ lên hạt đậu đỏ hồng nơi cô bé rồi cạ cạ nhè nhẹ vào đó...
Nhưng cũng nhờ thế cơ đau làm Hồng Ánh kích thích dữ dội, cơ cực khoái của nàng đạt đến đỉnh điểm, nàng không nhịn được phóng xuất, một dòng mật dịch không nhịn được phun trào như thác lũ ướt đẫm mặt của mẫu thân nàng bên dưới...
Cùng lúc nó do qua sướng khoái Hồng Ánh chọt mạnh ngón tay vào cúc hoa nhỏ bé của Minh Nguyệt làm nàng run lên bần bật không ngờ cũng đạt cực khoái, âm hộ nhỏ bé lông lá phun ra những tia dâm thủy xem lẫn thánh thánh thủy vàng óng ra lênh láng, ướt đẫm một mãnh ga giường, văng cả lên trên mặt Hồng Ánh...
Hồng Ánh nhấc đầu ra khỏi hạ thân của mẫu thân mình, ngắm nhìn cơ thể tuyệt mỹ đầy dâm đãng của nàng, khuôn mặt xinh đẹp nhầy nhụa dâm thủy của chính con gái mình, bên dưới hạ thể lông lá cũng ướt đẫm không kém sau khi sướng khoái rồi trực tiếp tiểu tiện của nàng trông vô cùng dâm mỹ rõ...
- Mầu thân, người thật quyến rũ...
Hồng Ánh không nhịn được thì thầm rồi quay người lại tiếp tục mơn trớn phần thân thể của mẫu thân nàng, nàng hôn lên đầu gối, hôn lên đùi rồi hôn lên gò mu lông lá ướt át khai khai khi, tiếp tục hôn lên cái rốn xinh xinh của mẩu thân rồi hôn lên bộ ngược sữa to tròn bên trên, cuối cùng nàng đặc một nụ hôn say đấm lên đôi môi đỏ hồng của mẫu thân nàng.
Minh Nguyệt cũng hưởng ứng ôm chặt mấy con gái vào lòng nhiệt tình đáp trả nụ hôn kia... hai cơ thể trần trụi đầy dâm thủy cứ thế quấn lấy nhau...