Ngày đầu trở lại công việc sau bao ngày thảnh thơi khiến toàn thân Lộ Quân Dao ê ẩm, những vết thương cũ thi thoảng nhức nhói lên từng cơn. Cô biết rõ tình trạng của bản thân không thể gắng gượng nhưng cô cũng không muốn giam lỏng mình trong sự nhàm chán. Vì thế cô đành cắn răng chịu đựng những cơn đau.
Một mình ngồi trước bàn trang điểm, Lộ Quân Dao tự ngắm nghía mình trước gương một lúc lâu, thi thoảng lại dùng tay tự xoa bóp nhẹ trên đôi vai gầy.
Từ trong tấm gương trong suốt phảng phất lại dáng hình cao lớn đứng ngay phía sau lưng cô. Đôi tay anh đặt nhẹ lên hai cánh vai mảnh khảnh của cô, nhẹ nhàng matxa và đấm bóp. Cảm giác thật thoải mái và dễ chịu.
“Có phải em mệt lắm không?”
Cô say sưa ngắm nhìn dáng vẻ ôn nhu của anh trước mặt gương phẳng. Mọi thứ diễn ra ngay trước mắt nhưng cô lại không dám tin là thật.
“Có mệt hơn nữa em cũng thấy đáng. Giá như ngày nào cũng được anh đấm bóp như này thì tốt biết mấy.”
Nhịp điệu của đôi tay anh dần chậm lại, gương mặt mẫu mã điển trai của anh chầm chậm ghé sát vành tai cô, rồi bất ngờ nhướng lên hôn vào gò má ưng ửng đỏ.
“Vậy thì ngày nào anh cũng tình nguyện matxa cho em. Có điều chỉ matxa riêng vai như này sẽ không làm em hết mệt được. Hay là chúng ta đổi sang cách khác đi.”
Rõ ràng trong lời nói của anh chứa đầy ẩn ý lưu manh, cô nhất thời không kìm được cảm xúc mà ngoắt đầu lại nhìn, vô tình khiến hai đôi môi chạm nhẹ vào nhau.
Không chô cô cơ hội né tránh, bàn tay anh đặt nhẹ sau đầu cô ghim chặt lại, đôi môi mềm tiếp cận lấy làn môi cô. Hai cánh môi của anh dần tách nhau ra, luôn tiện luồn vào giữa làn môi êm tựa mây hồng của cô.
Cô càng chống đối càng khiến dục vọng trong anh dâng trào mãnh liệt. Đối với anh hiện tại lí trí là thứ bỏ đi, chỉ còn lại duy nhất ý chí xâm chiếm và sở hữu. Cô giống như một con mồi ngon sừng sững trước mặt sao anh có thể dễ dàng để vụt mất.
Bờ môi anh vẫn cuồng say hôn đắm đuối, tay anh khẽ bế bổng cô tiến lại giường. Tiếp theo đó anh dần cởi bỏ đi từng lớp áo quần vướng víu rồi nhanh chóng vào việc.
Chỉ trong chốc lát hai cơ thể trần truồng đã quấn lấy nhau, hoà làm một thể thống nhất. Thân hình to lớn 1 mét 87 đè nặng lên dáng hình nhỏ con yếu ớt. Làn môi nóng bỏng của anh chèn ép lấy chiếc miệng xinh xinh không chút phòng bị của cô. Tạo nên thế luỡng cực âm dương phối hợp nhịp nhàng.
Anh nhẹ nhàng luồn cánh lưỡi mềm mại của mình vào sâu trong khoang miệng cô tinh nghịch. Đầu lưỡi anh như rắn không đầu ngự trị riêng mình một vùng đất ẩm ướt, càng liếm láp càng say nồng.
Sau đó anh rút cuống lưỡi ướt át ra khỏi vùng an toàn truy lùng mảnh đất mới. Dọc theo con đường từ má xuống cằm cổ rồi anh dừng lại ở giữa hai ngọn đồi nhấp nhô. Đầu lưỡi anh liếm nhẹ giữa hõm đồi, dần dần mân mê tới vùng da thịt trắng nõn rồi tiến lên trêu đùa cùng nhũ hoa hồng tươi.
Sự nhịp nhàng quyện cùng hơi nước ẩm ướt từ cánh lưỡi anh tạo nên một chất kích thích cực mạnh khiến thần trí cô vô lối, chút phòng bị cuối cùng trong cô tiêu biến, thay vào đó là cơn mụ mị để thụ hưởng.
Bàn tay anh dần chạm nhẹ tới “động sâu không đáy” đặt nơi “ngã ba đồng bằng”, cảm giác một luồng chất lỏng ấm nóng phát ra. Chỉ cần anh chạm nhẹ tới cũng đủ khiến toàn thân cô rần rần khó tả.
Nhũ hoa trên đồi hé nở kết hợp thêm búp hoa nơi “động không đáy” dần dần mở ra, thu hút “nòng súng” vào khám phá.
Hiện tại không chỉ riêng anh mà cô cũng đã không kìm chế được mình. Đôi tay cô dần lần mò theo bản năng cho tới khi chạm tới “nòng súng cứng cáp” thì bất giác dừng lại, có thể là thích thú, cũng có thể là ngại ngùng.
Vừa lúc cô có ý định thu về thì anh chợt nắm lấy giữ lại, cảm giác như bàn tay ấm nóng của cô bị ép buộc trêu đùa cùng vật thể cứng cáp ấy, giống như trò chơi cực mạnh đang khuấy đảo tâm trí cô.
Dần dần vật cứng ấy được di chuyển tới sát “hang động ẩm ướt”, ban đầu còn chà sát nhẹ kích thích, sau khi tạo ra cảm giác đê mê liền thình lình đâm sâu vào trong khám phá.
Hang động càng sâu càng nguy hiểm, nước nôi càng nhiều càng tạo ra sự hưng phấn. Dường như “nòng súng” cứ tung tăng trong miền trời đất thần bí ấy, mỗi lúc một đắm chìm, thi thoảng lại có cảm giác như thân “súng” bị bóp chặt.
Những màn thúc đẩy vào ra cứ tăng dần nhịp điệu theo thời gian. Hơi thở tăng đều đều theo sau đó.
Anh thi thoảng hôn cuồng nhiệt trên đôi môi mềm ngọt của cô, đôi lúc lại cúi xuống mút nhũ hoa nơi gò đồi. Cứ mỗi khi cuộc chiến lên tới đỉnh cao là miệng cô sẽ phát lên tiếng rên nghe thật êm tai.
“Á… ứ… ớ…”
Điều đó càng khuấy đảo sự sung mãn trong anh, “nòng súng” cứ theo biên độ ấy mà tăng vận tốc lên vun vút. Có lẽ khao khát chiếm hữu và khám phá mãnh liệt tỉ lệ thuận theo sự khoái cảm của cô.
Để tăng thêm độ kịch tính cho cuộc vui, anh chủ động lật người nằm xuống cạnh cô, vòng tay ôm về trước eo cô, xoay lưng cô đặt sát bờ ngực mình. Dường như “hang động ẩm ướt” khi ấy sẽ chủ động khép kín hơn mà bóp chặt lấy vật thể cứng cáp. Còn đôi tay anh chiếm trọn hai ngọn đồi mềm mại, có khi nhẹ nhàng nâng niu, có khi ra sức bóp mạnh.
Khắp người cô cứng đờ như tạc tượng, càng về sau càng đê mê như phiêu diêu trên tận chín tầng mây. Thi thoảng không kìm được mà cong cong người lại.
Những lúc như thế anh lại càng khoái đảo, cứ thoả sức chiếm hữu những vùng đất thuộc về riêng anh.
Mãi tới khi một chất dịch lỏng được “nòng súng” bắn sâu vào nơi “hang động ẩm ướt” thì biên độ vào ra của nó mới chậm lại để chuẩn bị rút ra. Đó cũng là giới hạn kiếm tìm cuối cùng của con thú khi săn mồi.
Mặc dù vậy nhưng khát vọng chiếm hữu trong anh vẫn chưa nguôi ngoai, anh nhổm người ghé sát về phía cô, hôn nồng nàn lên bờ môi ngọt như đường ấy.
Cô né ngoảnh mặt né sang bên, đôi lông mày nhiu lại, nhịp thở dồn dập như đang rất mệt.
“Chẳng phải anh ra rồi sao?”
“Nhưng anh vẫn muốn tiếp…”