Diệp Thanh Vân hét lên một tiếng, ngã nhào xuống đất, hai chân cháy đen.
"Diệp công tử, xem ra ngươi không có duyên với vị trí đầu
rồi. Lâm Dạ cười đắc ý, đạp vào bước tới bậc thang cuối cùng. "Vị trí thứ nhất của con đường anh hùng, Lâm Dại"
Trên đỉnh núi là một quảng trường khổng lồ, đủ để chứa hàng vạn người.
Lúc này, trước đường núi tụ tập một nhóm chấp sự mặc. đồ đen, do Liễu Thành m cầm đầu.
Vẻ mặt Liễu Thành m tươi cười đi đến, chúc mừng: "Lâm Dạ, chúc mừng ngươi, nhận được vị trí đứng đầu của cửa ải thứ nhất!"
"Ngô chấp sự xin chú ý, Lâm Dạ đạt điểm tuyệt đối!"
"Người tham gia sát hạch, Lâm Dạ, đạt điểm tuyệt đối, mười điểm!"
Ngô chấp sự phía sau hẳn lập tức hét to, và ghi chép lại vào danh sách.
Không lâu sau, Cơ Vân Tiêu cũng người nhẹ nhàng bay lên, bước chân đến đỉnh núi.
"Vị trí thứ hai, Cơ Vân Tiêu, chín điểm!"
Sau khi Liễu Thành _m hô to xong, lại có một bóng người, lảo đảo bò lên trên đỉnh núi.
Người kia quần áo tả tơi, sắc mặt trắng bệch, trên chân còn có vết máu.
Chính là Diệp Thanh Vân bị đôi giày bảo bối làm bị thương.
Liễu Thành _m mỉm cười nói: "Diệp Thanh Vân, ngươi làm sao vậy, sao lại chật vật như thế?"
Các chấp sự cũng hé miệng khẽ cười, chỉ trỏ về phía hẳn.
Sắc mặt Diệp Thanh Vân đỏ lên, giấy dụa đứng lên, hướng về phía Lâm Dạ hét to: "Ngươi gian lận!"
Ánh mắt Lâm Dạ sắc lạnh, lạnh lùng cười nói: "Ngươi không bằng ta, liền nói ta gian lận sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!