Lâm Dạ không hề tức giận mà chỉ mỉm cười: 'Chẳng lế Tân công tử muốn ra tay với ta ở đây sao?"
Tân Vô Úy cười lạnh: “Nếu ta ra tay với ngươi, thì có làm sao?”
Hán ta đột nhiên tiến lên một bước, huyền khí gào thét xuất ra, áp sát về phía Lâm Dạ.
Sắc mặt Lâm Dạ hơi thay đối.
Sức mạnh đồi dào này giáng xuống, không thể nào chống cự được!
Phủ tạng gầm vang, như muốn nố tung!
Sắc mặt Hoàng ty tra nhiên thay đổi, nhanh chóng tiến lên phía trước, hét lên ngăn cản.
"Lâm công tử là tuyển ty tra của Giám Vũ viện ta, cũng là khách quý của Tây Môn Ngọc... "
Lời còn chưa dứt, Tân Vô Úy đã ra tay! Huyền khí như thác nước, mãnh liệt chảy ầm xuống! Bùm!
Sắc mặt ty tra Hoàng tái nhợt, bay ngược ra ngoài, ngã sõng soài trên đất, dĩ nhiên đã bị trọng thương!
"Lố bịchf" Tân Vô Úy hết lần này đến lần khác cười lạnh, trong mắt hiện lên vẻ khinh miệt: "Mặc kệ hẳn là ai, hôm nay nhất định phải đi cùng ta!"
Lời còn chưa dứt, hẳn ta đã biến một tay thành móng vuốt, tóm lấy ngực Lâm Dạ.
Hai mắt Lâm Dạ lóe lên, hẳn phát động huyền khí, chuẩn bị cùng Thiên Thần Hồn Đế câu thông, mạnh mẽ đánh bại kẻ địch
"Dừng tay!"
Một bóng dáng vạm vỡ đột nhiên xuất hiện
Một người đàn ông trung niên mặc y phục ty tra, đạp từng bước vào khoảng không, phía sau như lưu lại tàn ảnh, nháy mắt đã đi tới phía trước cửa viện.
Ông liếc nhìn xung, thấy Hoàng ty tra giãy dụa ngã xuống đất, lửa giận trong mắt càng thêm nồng đậm.
"Tân gia! Lá gan cũng thật lớn! Ngay cả người của Giám Vũ viện cũng dám động?”
Hán tử khôi ngô hừ lạnh một tiếng, bàn tay to lớn đột nhiên hạ xuống.
Khi bàn tay vung lên, không có huyền khí dao động, ngược lại có gió lớn!
Gió mạnh nổi lên, lập tức đẩy Tân Vô Úy lùi lại vài bước.
"Vu Đại đô tống!"
Tần Vô Úy sắc mặt khó coi, giơ tay nói: "Ta là Tân Vô Úy của Tân Gia, ta có một việc quan trọng cần xử lý, hy vọng Giám Vũ viện có thể.....
"Có thế cái rằm! Mau cút đi!"
Đôi mắt của người đàn ông vạm vỡ trợn lên đầy hung ác, tiếng quát như sấm rền vang.
"Dám ra tay với người của Giám Vũ viện, ta không đánh chết ngươi, là đã cho Tân gia mặt mũi lảm rồi!"
"Thắng nhãi con nhà ngươi, thật sự không nế mặt Vu Giang Hà tai"
Khi nói chuyện, sát khí lạnh thấu xương lại lần nữa cưồn cuộn trào dâng!
"Đại đô tổng chớ tức giận, bây giờ ta lập tức rời đi ngay!"
Tân Vô Úy nhìn thật sâu vào Lâm Dạ đứng phía sau, trong mắt hiện lên sát ý, xoay người rời đi.
Nhưng Lâm Dạ biết, chuyện này sẽ không dễ dàng như vậy kết thúc.
"Quả nhiên có vấn đề..... "
Lâm Dạ nhìn bóng dáng rời đi của hẳn ta, khẽ cau mày. "Tiểu tử"
Yu Giang Hà vung đại chưởng lên vai hẳn.
"Vu đại đô tổng”
Lâm Dạ nhăn mặt đau đớn.
Vu Đại Đô Tổng không biết tu luyện công pháp gị, thần lực vô cùng phi phàm,
Chỉ bằng một đòn đánh, mặc dù hản đang luyện tập Bất Hủ Lôi Đình Bí Quyết, thân thể cường tráng, nhưng cũng gần như tan vỡ.
"Tiểu tử ngươi là khách quý của Tây Môn đại nhân sao? Mới tới vài ngày đã gây rắc rối cho Giám Vũ viện ta?"
Vu Giang Hà không kiên nhẫn xua tay: "Quên đi, khách nhân của Tây Môn đại nhân......vẫn nên nhanh chóng quay về đi
Ông ấy bật người nhảy lên tường viện, biến mất trong bóng đêm, Giám Vũ viện ngọa hố tàng long, cao phủ nhiều vô số
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!