“Tiền ca, xin hãy chăm sóc Lâm Lâm giúp ta!”
Lâm Dạ tung cước bay đi, trực tiếp đối mặt với ky binh giáp đen.
"Lâm Dạ ta đây sẽ trực tiếp nghênh chiến với các ngươi!"
Thanh trường kiếm trong tay hản rung lên, chỉa thẳng về phía Diệp Thanh Vân đứng phía sau ky binh.
Tiếng kiếm va chạm nhau vang lên! "Muốn làm anh hùng sao?"
Diệp Thanh Vân lộ ra nụ cười tàn nhân: "Để ta tác thành giúp ngươi!"
"Nghe lệnh ta, giết chết tên nghịch tặc Lâm Dạt"
Các ky binh giáp đen đều đồng loạt rút kiếm, sát khí ngập trời.
"Giết!"
Tiếng hét chấn động trời xanh, ky binh vung kiếm liều chết xông đến!
Ky binh hiên ngàng tràn tới bên đường, khiến dân chúng xung quanh đều lâm vào hoảng sợ!
Ky binh am hiểu nhất là tấn công, một khi đã lên tinh thần, ngay cả Khí Hải Cảnh cường giả cũng khó mà ngẫn cản nổi
Lâm Dạ cười lạnh.
Sáu tuối hẳn đã nhập ngũ, mười hai tuổi đã xung phong trấn thủ biên cương,
Điều mà hẳn am hiểu nhất, chính là đối phó ky binh!
Trong mắt Lâm Lâm tràn ngập lo lắng, không kìm chế được hét lên: "Lâm Dạ ca ca~
"Diệp Thanh Vân, mau dừng tay!"
Tiền Đa Kim tức giận trợn to hai mắt, lo lắng hét lên: "Đây. là con đường chính trong vương đô, ngươi lại dám tự mình điều động ky binh tàn sát, chẳng lẽ không sợ phạm vào pháp. lệnh vương triều hay sao?"
"Pháp lệnh? Thật là ngây thơ!"
Như nghe được trò khôi hài, nét cười trên mặt Diệp Thanh Vân ngày càng trở nên điên cưồng: "Pháp lệnh cũng chỉ có thể quản được bọn dân đen thôi, hoàn toàn không có tác dụng gì
với Diệp gia bọn tai"
"Tại thành Thiên Dự này, Diệp Gia ta muốn giết người, ngay cả vương pháp cũng phải nhường bước!”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Vô cùng kiêu ngạo! Vô cùng độc tài! Lục đại thế tộc ở thành Thiên Dự, nội tình đều lạ thường.
Ngay cả hoàng thất trong vương triều Quy Nguyệt, cũng không dám đắc tội!
"Đáng tiếc, thiếu niên này quả thật là thiên tài, nhưng hôm
nay. "Ai da, sao lại dám trêu chọc tới Diệp gia cơ chứ?" Mọi người đều läc đầu thở dài "Lâm cô nương, không thế hành động thiếu suy nghĩ” Tiền Bảo Sơn ôm chặt lấy Lâm Lâm đang vùng vây, sau đó ra lệnh cho Tiền Đa Kim: “Lập tức trở về thương hội, mời
Dương Cung Phụng ra tay!"
“Cũng chỉ có Dương Cung Phụng mới có thế đối phó được Diệp gia..."
Tiền Đa Kim nghiến răng nghiến lợi quay người lại, vừa định quay người lên ngựa.
"Vương pháp cũng phải nhượng bộ? Khẩu khí của Diệp gia các ngươi cũng lớn thật đấy!"
Đúng lúc này, một thanh âm vô cùng uy nghiêm đột nhiên vang lên!
Diệp Thanh Vân cau mày, nhìn về nơi phát ra âm thanh “Người không liên quan, xin hãy nhanh chóng rút lui!"
Một nhóm quan binh mặc áo bào thêu hoa văn hổ báo tách khỏi đám đông bước vào.
Người đứng đầu là một người đàn ông trung niên thấp người cường tráng.
Trên người mặc áo giáp tinh xảo, mặt đầy râu ria, không hề tức giận mà vẫn có uy quyền mạnh mẽ.
'Sác mặt Diệp Thanh Vân đột nhiên thay đổi, trầm giọng nói: Áo giáp Trăm Điệp Khinh! Là người của Giám Vũ viện?"
Giám Vũ viện?
Trong lòng Lâm Dạ rung động: “Chẳng lẽ là người của Tây Môn Ngọc sao?”
Người đàn ông trung niên cường tráng ngẩng đầu liếc nhìn Diệp Thanh Vân, bình tĩnh nói: "Coi như ngươi có mắt nhìn! Ta là ty tra của Giám Vũ Viện... "
*Ngươi quả là một tên đại nghịch bất đạo!”
Âm thanh vang lên, như ngọn núi uy nghiêm ầm ầm đổ xuống!
Diệp Thanh Vân sắc mặt hơi thay đổi, hừ lạnh một tiếng: “Đại nhân, không cần hù dọa tai"
"Diệp gia ta cũng chỉ giết một tên cấu tặc nho nhỏ mà thôi, làm sao có thể chọc giận Giám Vũ Viện được cơ chứ?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!