Trong thành phố Ninh Đô đột nhiên xuất hiện nhiều cuộc điều tra khác nhau.
Ngay cả thế lực ngầm của Ninh Đô cũng phái một lượng lớn người đi tìm kiếm một số nơi ẩn trong thành phố.
Cư dân bình thường ở Ninh Đô đều đoán không ra, chuyện lớn gì xảy ra chuyện vậy, sao đột nhiên lại có chuyện náo động lớn như vậy?
Quán bar Lãng Mạn.
Trong một căn phòng trên lầu.
“Được rồi, được rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức để kiểm tra, tôi sẽ liên lạc với anh ngay khi có bất kỳ thông tin nào.” Nhãn Kính Xà cười nói vào điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại.
Nhãn Kính Xà vẫn cầm điện thoại, một lúc sau mới bình tĩnh được.
“Không ngờ tên này lại bắt cóc thành công đại thiếu gia của Nhà họ Tôn!” Đôi mắt Nhãn Kính Xà tràn đầy sự kinh ngạc.
Nhãn Kính Xà đã nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, với tư cách là Vua tình báo ngầm ở Giang Nam, người của Nhà họ Tôn và bên phía Kim Trì Quan đều đã liên lạc với anh ta, nói rằng thiếu gia Nhà họ Tôn bị bắt cóc, hỏi anh ta có tin tức gì về kẻ bắt cóc không.
Nhãn Kính Xà nói với họ rằng anh ta chưa có thông tin gì cả, vì vậy anh ta sẽ giúp họ điều tra ngay bây giờ.
Nhưng anh ta biết rất rõ, ngoài Lâm Mộc ra, còn có thể là ai chứ?
Ngày hôm qua Lâm Mộc tới tìm anh ta, anh ta nghĩ Lâm Mộc đúng là điên rồi, những chuyện như tìm đường chết như vậy mà anh cũng dám nghĩ tới.
Chỉ là anh ta không ngờ Lâm Mộc thật sự có thể bắt cóc thành công?
Ngay khi anh đang bàng hoàng thất thần thì điện thoại lại vang lên, đó là một dãy số xa lạ.
“Xin hỏi ai vậy?” Nhãn Kính Xà trả lời điện thoại.
“Nhãn Kính Xà, tôi là Lâm Mộc.” Giọng Lâm Mộc từ trong điện thoại truyền đến.
"Lâm Mộc? Anh muốn giết Tôn Thượng Minh, tôi cũng đã báo cho anh rồi, hiện tại anh ta đã rơi vào trong tay
anh rồi, vì sao lại tìm tôi nữa vậy!" Nhãn Kính Xà có chút sốt ruột.
Dù sao một khi Nhà họ Tôn, đạo trưởng Vũ và Lão Từ biết được anh có liên quan tới Lâm Mộc mà không báo, nếu đã cung cấp tin tức cho Lâm Mộc, nhất định sẽ đối mặt với sự phẫn nộ của ba phía này này!
“Tôi tìm tới anh đương nhiên là có thông tin muốn biết.” Lâm Mộc nói.
Nhãn Kính Xà nhanh chóng từ chối: "Đừng! Tôi đã giúp anh rồi, anh đừng hại tôi!"
"Lâm Mộc, anh có biết hiện tại có bao nhiêu thế lực đang tìm anh không, chỉ cần anh còn ở Ninh Đô, tôi cam đoan cho dù anh có che giấu thế nào thì trong vòng hai ngày nhất định sẽ bị phát hiện thôi ! "
"Còn hậu quả đang chờ anh, tôi nghĩ cho dù không nói ra thì anh cũng đã biết rồi! Tuy rằng anh đã thành công bắt cóc Tôn Thượng Minh, nhưng hậu quả ngoài khả năng anh có thể gánh chịu!"
“Nhãn Kính Xà, anh không cần nói chuyện này với tôi, bây giờ tôi hỏi anh, nói cho tôi địa chỉ của Lão Từ đi.” Lâm Mộc nói.
"Anh muốn địa chỉ của Lão Từ sao? Anh muốn làm gì? Còn muốn tấn công Lão Từ sao? Hậu quả còn nghiêm trọng gấp ngàn lần so với tấn công Tôn Thượng Minh đấy!" Nhãn Kính Xà kêu lên.
“Tôi chỉ muốn đi nói chuyện với Lão Từ, mau nói cho tôi biết đi.” Lâm Mộc nói.
"Anh...anh điên rồi sao? Bây giờ tất cả mọi người đều đang tìm anh đấy, ngay cả Lão Từ cũng tìm anh, lúc này anh lại đi tìm Lão Từ để nói chuyện, vậy có khác gì anh chủ động tìm chết chứ?" Nhãn Kính Xà kinh ngạc
hét lên.
Anh ta không thể tưởng tượng nổi tại sao tên Lâm Mộc này lại dám như vậy chứ!
Bắt cóc và giết chết Tôn Thượng Minh, đây đã là chuyện cực kỳ điên rồ rồi, làm xong chuyện này còn dám chủ động đi tìm Lão Từ, hậu thuẫn của Nhà họ Tôn, chẳng lẽ là vì không sống được bao lâu nữa sao?
Chẳng lẽ Lâm Mộc còn muốn thuyết phục Lão Từ sao? Làm sao có thể! “Anh không cần lo lắng, mau nói cho tôi biết đi.” Lâm Mộc thúc giục.
“Nơi ở của Lão Từ, trong một khu nhà yên tĩnh ở phía đông Ninh Đô, được canh phòng cẩn mật, nếu anh thực sự muốn đi, tôi chắc chắn anh sẽ không thể vào được!” Nhãn Kính Xà nói.
“Chuyện này không có gì đáng ngại cả.” Lâm Mộc nói xong liền cúp điện thoại.
Nhãn Kính Xà nhìn điện thoại, hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh lại.
Anh ta không thể tưởng tượng được rằng, lúc này Lâm Mộc không trốn cho kỹ mà còn lấy đâu ra dũng khí để chạy đi tìm Lão Từ chứ?
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật chương mới một cách nhanh nhất.
Phía đông Ninh Đô, bên trong nhà đang rất yên tĩnh.
“Lão Từ, có tin tức rồi, đã điều tra ra thông tin của kẻ bắt cóc rồi.” Một thư ký mặc vest đưa cho Lão Từ một
văn kiện.
Lão Từ này đầu tóc chải mượt lừ dựa vào sô pha, nhìn vô cùng uy lực.
“Lão Từ.” Một giọng nói xa lạ đột nhiên vang lên trong phòng khách.
“Ai!” Thư ký quay đầu lại nhìn.
Bọn họ nhìn thấy Lâm Mộc đang chậm rãi đi xuống lầu.
Nhìn thấy Lâm Mộc, thư ký sửng sốt, người kia sao có thể xuống lầu được vậy?
An ninh ở đây rất nghiêm ngặt!
"Anh là ai? Anh vào đây bằng cách nào?" Lão Từ cũng quay đầu nhìn Lâm Mộc.
“Tự giới thiệu, tôi tên Lâm Mộc, người bắt cóc Tôn Thượng Minh là tôi.” Lâm Mộc vừa đi vừa nói.
Anh vừa nói ra những lời này, thư ký kia sửng sốt, ngay cả trong mắt Lão Từ cũng nhanh chóng lóe lên vẻ kinh ngạc.
"Bảo vệ! Bảo vệ!" sau khi hoàn hồn, thư ký nhanh chóng hét lên.
Trong tích tắc, hai nhân viên bảo vệ với súng đạn thật xông vào nhà.
“Lão Từ, tôi tự ý đến đây, bởi vì có một chuyện rất quan trọng tôi muốn bàn bạc với ông, thậm chí còn liên quan đến tương lai và danh tiếng của ông nữa đó.” Lâm Mộc nói.
Sau đó Lâm Mộc liếc mắt nhìn đám bảo vệ xông vào, nói: "Chắc Lão Từ cũng đã nghe nói tôi có chút kỹ năng, nếu muốn dùng vũ lực thì căn bản bọn họ cũng không ngăn được đâu, tôi tới đây chỉ là muốn nói chuyện với
Lão Từ mà thôi. "
“Lâm Mộc, ngồi xuống đi.” Lão Từ đang ngồi trên sô pha vẫy vẫy tay.
Đương nhiên Lão Từ biết Lâm Mộc đã sử dụng thủ đoạn gì ở Thục Nhã Trai.
Sau khi sự việc xảy ra, ông ta đặc biệt cử người đến Thục Nhã Trai, thông qua ông chủ của Thục Nhã Trai, để tìm hiểu chuyện xảy ra lúc đó và cũng thông qua ông chủ của Thục Nhã Trai biết được diện mạo của kẻ bắt cóc.
Ông ta biết nếu dùng đến vũ lực, hai tên bảo vệ kia dù có trang bị súng ống, thì bọn họ cũng không phải là đối thủ của Lâm Mộc.
“Lão Từ, mong người của ông tránh đi một chút, tôi muốn nói chuyện riêng với ông.” Lâm Mộc nói.
“Các người đi xuống đi.” Lão Từ vẫy tay.
"Lão Từ, anh ta nguy hiểm lắm! Ông ở một mình với anh ta thì quá nguy hiểm!" Thư ký lo lắng.
“Với năng lực của cậu ta, nếu muốn làm gì tôi thì tôi đã chết rồi lâu rồi, đi đi.” Lão Từ lại vẫy tay.
Lão Từ ra vẻ ôn hòa, ít nhất ngoài mặt cũng không lộ ra vẻ sợ hãi đối với Lâm Mộc, nhìn ông ta có vẻ khá bình tĩnh.
Quyết định mà ông ta đưa ra rõ ràng cũng đã được suy tính kỹ càng, giữa việc đàm phán thương lượng và dùng vũ lực để giải quyết, ông ta đã chọn vế trước.
"Vâng."
Thư ký chỉ biết nghe lời và ra ngoài cũng với hai tên bảo vệ kia.
Trong phòng chỉ còn lại Lão Từ và Lâm Mộc.
“Lâm Mộc, chỉ cần cậu chưa giết Tôn Thượng Minh, những chuyện mấy năm nay cậu phạm phải tôi đều sẽ bỏ qua, còn nếu cậu làm lớn chuyện thì sẽ hoàn toàn tự hủy hoại bản thân.” Lão Từ bình tĩnh nói.
Lão Từ nói những lời này, rõ ràng là đang gián tiếp cảnh cáo Lâm Mộc không được công kích ông ta, nếu không hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng!