"Chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc cũng ở trong bữa tiệc này sao? Là ai vậy?"
Các vị khách vừa vỗ tay tán thưởng vừa đưa mắt nhìn xung quanh.
Khoảnh khắc này chính là giây phút các doanh nhân ở cả thành phố Kim Châu này mong đợi từ lâu.
Ông chủ bí ẩn khuấy đảo giới kinh doanh Kim Châu cuối cùng cũng đã lộ diện!
"Cuối cùng thì tôi cũng nhìn thấy được dung mạo thật của chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc! Không biết anh ta trông như thế nào!" Chị họ của anh là Thẩm Tư Tư nhìn xung quanh.
Một bàn trong góc.
“Tôi muốn nhìn xem người đã đánh bại tôi rốt cuộc là thần thánh phương nào!” Chu Khôn nắm chặt ly rượu trong tay.
Tất cả những vị khách có mặt tại hiện trường đều mong chờ với đủ các suy nghĩ!
Bên bàn của Lâm Mộc.
“ Vỗ tay đã bốn năm giây rồi, sao vẫn chưa thấy vị chủ tịch thần bí này xuất hiện vậy?” Ánh mắt Lâm Đại Sơn cũng đang nhìn xung quanh.
“Ba, mẹ, hai người cứ ngồi xuống trước đi, con lên sân khấu phát biểu.” Lâm Mộc cười vỗ vai cha mình.
Vừa nói xong, Lâm Mộc chậm rãi đứng dậy đi thẳng lên sân khấu.
Lâm Đại Sơn nhìn thấy Lâm Mộc bước lên sân khấu, ông sửng sốt một giây, sau đó con ngươi giật giật, trong lòng chợt nhận ra cái gì đó!
Bây giờ là lúc chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc lên phát biểu, mà lúc này Lâm Mộc lại đi lên, không phải là con trai của ông Lâm Mộc chính là ... là vị chủ tịch bí ẩn trong truyền thuyết đó chứ?
Ý nghĩ này giống như tiếng sấm đầu xuân, bùng nổ trong đầu Lâm Đại Sơn.
Bởi vì Lâm Mộc ngồi ở bàn gần sân khấu, nên lúc Lâm Mộc đứng lên như vậy lập tức thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.
"Thiếu Gia nhà họ Lâm Lâm Mộc? Anh ta ... sao lại lên sân khấu?"
"Chẳng lẽ ... anh ta chính là chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc sao?!"
Khi mọi người nhìn thấy Lâm Mộc bước lên sân khấu thì đều ồ lên cảm thán.
Mọi người chợt nghĩ đến chuyện vừa xảy ra.
Đối mặt với Lâm Mộc, Bằng Gia cúi đầu, hội trưởng Lưu cung kính, ông cụ Trần nhiệt tình chào hỏi.
Mọi người đều tự hỏi tại sao chuyện này lại xảy ra.
Lúc này, bọn họ ngẩn người ra, hóa ra Lâm Mộc chính là chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc!
"Lâm Mộc? Sao có thể là cậu ta chứ!!"
Ly rượu tuột khỏi tay Chu Khôn, bị rơi xuống đất vỡ tan tành.
Người đánh bại tập đoàn Chu thị của anh ta hóa ra lại là tên Lâm Mộc mà anh ta luôn coi thường sao?
Tên Lâm Mộc người mà năm năm trước quỳ gối trước mặt anh ta, cầu xin anh ta buông tha cho nhà họ Lâm, hiện tại đã đạt đến trình độ như vậy sao?
Giờ phút này, Chu Khôn chỉ cảm thấy cả thế giới như đang sụp đổ...
Hàn Mộng Lan giơ tay lên che miệng, kinh ngạc như không thể lường trước được, Lâm Mộc là chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc sao?
Đây chỉ là một trò đùa thôi đúng không!
"Cậu ta..cậu ta..."
Thẩm Tư Tư nhìn Lâm Mộc đang đứng dưới ánh đèn sân khấu, đầu óc cô ta choáng váng, cô ta chỉ cảm thấy thế giới cũng đang quay cuồng, mặt trời và mặt trăng đều đảo lộn ...
Hạo Tử, Hâm Thiếu, mấy phú nhị đại đến cùng Hâm Thiếu, bọn họ nhìn thấy Lâm Mộc đi lên sân khấu thì cả người đều như bị sét đánh, sững sờ ngẩn người ra!
Thì ra Lâm Mộc chính là vị chủ tịch thần bí mà mọi người đều tò mò ...
Vị thiếu gia một thời phong lưu đó đã leo lên được tới đỉnh của giới kinh doanh ở Kim Châu và trở thành người được mọi người ca tụng sao?
Lâm Mộc đã lên đến sân khấu.
“A Bính, cậu nghỉ ngơi trước đi.” Lâm Mộc vỗ vai A Bính, sau đó cầm lấy micro.
Lâm Mộc đang đứng trên sân khấu được bao phủ bởi một ngọn đèn lồng, thu hút sự chú ý của mọi người, tỏa sáng rực rỡ! Giờ phút này, anh đã đứng trên đỉnh của thành phố Kim Châu này, làm chói mắt cả đám người kia rồi!
"Tôi nghĩ cũng có rất nhiều vị khách ở đây đã biết đến tôi rồi, nhưng tôi vẫn tự giới thiệu. Tôi tên Lâm Mộc, là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Thiên Mộc, hôm nay tôi mời mọi người đến chỉ để mọi người chứng kiến một chuyện!"
"Đây là web lậu, vui lòng đọc ở app ReadMe để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất"
Vừa nói xong, Lâm Mộc nhìn đến chỗ của Lâm Đại Sơn.
"Ba, từ ngày đầu tiên trở về Kim Châu, con đã nói sẽ khôi phục lại nhà họ Lâm, sẽ khiến nhà họ Lâm trở lại đỉnh cao, con trai không nói dối, càng không phải là khoe khoang."
Lâm Mộc cười nhẹ nhàng nói với cha anh.
"Ngày hôm nay, con trai sắp xếp tất cả chuyện này là để toàn bộ doanh nhân ở Kim Châu này được chứng kiến sự trở lại của ba! Bữa tiệc này cũng chính là dành riêng cho ba!"
“Ba, ba lên sân khấu đi.” Lâm Mộc vươn tay, đối mặt với Lâm Đại Sơn dưới sân khấu.
Dưới sân khấu.
"Lâm Mộc, con trai của tôi..."
Mặc dù Lâm Đại Sơn rất mạnh mẽ, nhưng sau khi nghe những lời của Lâm Mộc, ông không nhịn được bật khóc, giọng nói run run.
Ông cảm động và cũng cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm, nhưng nhiều hơn chính là sự tự trách và tội lỗi.
Bởi vì Lâm Đại Sơn biết ngay từ khi Lâm Mộc trở về, anh đã bày tỏ quyết tâm khôi phục lại nhà họ Lâm, ông đã mắng Lâm Mộc là không biết tự lượng sức, cho rằng Lâm Mộc là đồ vô dụng.
Lúc này, ông mới chợt nhận ra con trai mình không hề khoe khoang hay nói dối gì cả, Lâm Mộc âm thầm làm việc để khôi phục nhà họ Lâm mà ông không hề hay biết!
Nhưng ông lại không giúp được Lâm Mộc chuyện gì cả, để cho Lâm Mộc một mình gánh vác mọi chuyện!
Mẹ và em gái anh cũng khóc nức nở vì xúc động!
“Lâm Đại Sơn, con trai của cậu đã chuẩn bị cả một sân khấu lớn như vậy cho cậu rồi, mau lên sân khấu đi.” Ông cụ Trần ngồi bên cạnh nói.
"Được! Được!"
Lâm Đại Sơn lau nước mắt, nhìn Lâm Mộc đang cao ngạo đứng thẳng ở trên sân khấu.
Giờ phút này ông đã nhận ra con trai mình không còn là một thằng nhóc vô dụng chỉ biết ăn chơi đua đòi nữa rồi.
Con trai ông đã hiểu chuyện hơn rồi...
Lâm Đại Sơn nhanh chóng đứng dậy đi về phía sân khấu.
Trên sân khấu.
Lâm Đại Sơn đi tới trước mặt Lâm Mộc, dưới sân khấu cũng yên tĩnh hơn, mọi người đều im lặng nhìn lên sân khấu.
“Ba, con muốn nói xin lỗi với ba, trước kia con không có hoài bão, nên đã để cha thất vọng nhiều năm như vậy.” Lâm Mộc cúi đầu xin lỗi cha mình.
Nước mắt của Lâm Đại Sơn lại tuôn ra không thể nào kìm nén được nữa.
"Mộc Nhi, đừng ... đừng như vậy, là do ba hiểu lầm con, là lỗi của ba."
Giọng nói run run, Lâm Đại Sơn vội vàng đỡ Lâm Mộc dậy, đồng thời nắm chặt tay Lâm Mộc.
Cha và con trai như được kết nối lại, trái tim của họ lại được gắn kết chặt chẽ với nhau!
“Ba, trong 20 năm đầu, ba đã che mưa chắn gió cho đứa con trai này, từ nay về sau hãy để đứa con trai này giữ vững bầu trời cho cha và nhà họ Lâm!” Lâm Mộc nói ra từng chữ chắc nịch.
Cảnh tượng này cũng khiến nhiều khách mời dưới sân khấu cũng phải xúc động.
"Nếu con của chúng ta có thể bằng một nửa của Lâm Mộc thôi thì có mơ tôi cũng không hối hận."
"Thật muốn sinh con trai giống Lâm Mộc nha..."
Có một người con trai như vậy sao mọi người có thể không ghen tị cơ chứ?
“Tên này cũng khá hiếu thuận đó.” Đôi mắt của Trần Uyển Nhi cũng đỏ ửng, cô lẩm bẩm, trong lòng cô cũng thấy cảm động.
Trên sân khấu.
Lâm Mộc nắm lấy bàn tay run rẩy của cha anh: "Ba, con đã hứa với ba là sẽ giúp ba trở lại vị trí chủ tịch, tiếp tục chiến đấu trong giới kinh doanh một lần nữa, và ngày đó chính là hôm nay!"
Ngay lập tức, Lâm Mộc quay đầu nhìn về phía khán giả, trịnh trọng tuyên bố:
"Hôm nay tôi muốn tuyên bố trước mặt mọi người rằng tôi sẽ từ chức Chủ tịch Tập đoàn Thiên Mộc, và cha tôi, Lâm Đại Sơn, sẽ trở thành Chủ tịch Tập đoàn Thiên Mộc!"
Bộp bộp!
Những tràng pháo tay như sấm của các khách mời vang lên!