Sau khi được chụp phim X-Quang 1h sau có kết quả bà bị gãy xương cẳng tay và những xương bị bể Nó găm vào trong gân tay nên tạm thời giờ nẹp lại để cố định sau đó mới bó bột lại trong vòng 30-35 ngày ra tháo bột và chụp phim X-Quang lại mới biết được tình hình cụ thể.
Nói vậy là đám cưới Nó bên nhà anh mẹ Nó không có mặt được rồi. Nó thoáng buồn, nhưng mà không sao... ông trời vẫn còn thương Nó lắm, tuy ngã xe nhưng Nó không bị gì hết, mẹ Nó cũng không nguy hiểm gì đến tính mạng. Mẹ bảo:
Trời thương, để mẹ gánh dùm mày kiếp nạn này chứ không nếu như mày bị gì thì chỉ có hủy đám cưới rồi.
Nó không nói gì... Nó lúc đó nghĩ đơn giản là mẹ Nó không sao rồi, vài bữa là sẽ ổn thôi. Nhưng mà vài tháng sau chính vụ tai nạn này lại khiến Nó thấy cắn rứt trong lòng rất lâu sau đó.
Rồi sau đó gần tới ngày cưới bên nhà gái, vì hai nhà cách nhau xa quá nên bên nhà gái sẽ tổ chức đám cưới sớm hơn nhà trai 10 ngày. Nó chuẩn bị xong thiếp mời cho mẹ và bạn bè Nó rồi, anh cũng xin một mâm tiệc để đãi bạn bè thân thiết của anh ở bên này, dù sao anh không ở đây nhưng vẫn chơi thân với một số người. Thế là hai đứa cùng đi đưa thiệp mời... ở xa thì anh sẽ đưa Nó đi đưa tận tay cho khách, còn ở gần thì hai chị em Nó đi đưa tận tay khách mời. Còn về cái tay của mẹ Nó chị Hai Nó làm trong bệnh viện Ở Sài Gòn đã bảo để xong đám cưới của Nó chị Hai sẽ đưa bà lên đó khám lại và có gì thì điều trị ở trên Sài Gòn luôn.
Vậy là Nó đi đưa thiệp mời gần như xong hết rồi. Hôm nay Nó trông quán cho c gái để chị Nó đi lấy hàng về bán, Nó ngó thấy bác Kì trai đang ở ngay cổng nhà bác ( bác này ở trong xóm ngay đối diện với quán của chị gái Nó) thế là Nó vội gọi bác:
Bác Kì ơi... bác. Nghe thấy tiếng gọi bác quay sang. Tay Nó cầm vội tấm thiệp mời chạy ra ngoài chỗ bác đang đứng và nói:
Dạ... bác ơi 10 ngày nữa là đám cưới của con ak, mẹ con có gửi bác tấm thiệp cưới mời gia đình bác ngày hôm đó đến chung vui cùng với con và gia đình ak
Bác gật đầu, cười với Nó. Sau đó Nó chạy vô quán trở lại, bác quay đầu vô loay hoay làm gì đó nên dắt cái thiệp mời vào cổng nhà. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu như hôm sau:
Tôi không hiểu sao... hàng xóm với nhau mà nhà chị lại đưa thiệp mời cho nhà tôi kiểu đấy. Tối hôm qua tôi đi về thấy cái thiệp mời nằm vắt trên cánh cổng nhà tôi kia kìa. Hàng xóm với nhau gặp nhau nói với tôi một tiếng "ak ngày hôm đó tôi gả con gái đi,mời anh chị đến chung vui với gia đình tôi" có gì khó khăn đâu nào..?? Bác gái Kì đang ngồi chơi ở quán của chị gái Nó và phàn nàn về việc nhà Nó đưa thiệp mời mà không tôn trọng bác ấy với mẹ Nó.
Đúng lúc Nó lên quán, có mặt thím Nó và hai cô hàng xóm nữa Nó nói với bác ấy:
Bác ak.. bác đã hỏi qua bác trai chưa ak..??!! Hôm qua rõ ràng cháu đưa tận tay bác trai thiệp mời và cũng nhắn gửi với bác trai lời mời của gia đình cháu đàng hoàng chứ không hề có chuyện cháu dắt thiệp mời trước cổng nhà bác đâu ak. Bác là người lớn, bác nói chuyện thì bác phải suy nghĩ làm sao cho tụi cháu noi theo làm gương chứ không phải bác ăn nói bậy bạ như vậy được ak..
Cháu tuy nhỏ tuổi nhưng mà ai làm cháu không phục cháu cũng sẽ không tôn trọng người đó đâu ak... Nó nói một hơi. Nó tức ak, hôm qua Nó đã đưa tận tay người ta rồi mà. Giờ lại sang đây bắt bẻ lỗi lầm mà Nó không phạm phải làm sao Nó nhịn được. Còn mens vốn lại với mẹ Nó nữa chứ..!! Người lớn mà cư xử còn nhỏ nhen hơn cả con nít Nó không phục... Nó ấm ức.
Bà ấy không nói gì được nữa...im lặng ra về, mẹ Nó quở trách Nó không được hỗn hào nhưng mà Nó tức ak. Bộ là người lớn thì ngon lắm hả..??
Người lớn thì có quyền bắt bẻ con nít hả..??