Gió thu chợt nối lên, thời tiết tháng mười ở thành phố S đã bắt đầu lạnh lẽo rồi.
Sau đêm hôm trước, Quý Sở Yến liền đi công tác ở Mỹ, đã hơn nửa tháng Tô Điềm không gặp anh rồi.
Cũng may là cô đến chỉ nhánh của Tô Thị làm việc chứ không phải đến chơi, thế nên công việc đợt này cũng không ít ỏi, khiến cô chẳng có quá nhiều thời gian và tỉnh lực để cảm nhận cảm giác trống rồng không thể diễn tả thành lời kia.
Bọn họ gần như không nói chuyện phiếm với nhau, cứ như là Quý Sở Yến làm tình xong thì bỏ chạy vậy. Mặc dù Tô Điềm cũng khá tò mò, không biết công y của anh xảy ra chuyện gì, nhưng cuối cùng cô vẫn không hỏi. Dựa vào mối quan hệ của bọn họ như thế này, cô hình như không có tư cách đi thám thính dò hỏi công việc của anh.
Chỉ có điều, Tô Điềm không nóng vội, không có. nghĩa là bà Phương không nóng vội
Sau lần xem mắt kia, Phương Tử Như cứ năm lần bảy lượt nói bóng gió với Tô Điềm, rất muốn biết tiến triển của cô và Quý Sở Yến.
Cuối tuần về nhà, Phương Tử Như lôi kéo cô nói chuyện phiếm. Tô Điềm còn chưa ngồi nóng chỗ thì bà Phương đã theo thường lệ lên tiếng: "Điềm Điềm, dạo này con và Tiểu Quý thế nào rồi?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!