Tô Điềm đỏ mặt, cảm thấy rung động nhè nhẹ, có. một loại cảm xúc không gọi rõ được tên xuất hiện trong lòng cô.
Rất nhanh, Quý Sở Yến đã kéo quần lót của cô xuống, tiểu huyệt của cô lúc này nhầy nhụa không sao chịu nổi.
Anh cúi xuống, ôm eo cô, ghé vào tai cô thì thăm một câu “bảo bối” Sau đó, Quý Sở Yến dựng thẳng lưng, dương vật nhanh chóng xuyên qua vách thịt tiến vào tiểu huyệt chảy nước róc rách của cô.
“A! A! Sâu quá...”
Tiểu huyệt trống rồng đã lâu đột nhiên bị lấp đây, như thế dục vọng cuồn cuộn tìm được lối thoát, Tô Điềm không nhịn được mà bật khóc nức nở,
Dương vật của Quý Sở Yến bị tiểu huyệt của cô. ngậm chặt lại. Anh không nhịn được mà thở dài một tiếng, khẽ cần môi, bóp chặt eo cô, sau đó lại rút dương vật ra. Nhân lúc cô còn chưa kịp thở dốc, anh lại đâm vào bên trong một lần nữa.
"Ha... ha... Sâu quá! Quý Sở Yến... Ô... A...Đừng.... Không muốn...”