Tô Điềm "Hừ” một tiếng, lập tức đi lên lầu ba. Quý Sở Yến khẽ cười, cũng đi theo cô.
“Đây là lần thứ hai anh vào phòng em” Anh bước vào phòng Tô Điềm, nhìn lướt qua một lượt, phong cách bài trí cổ điển, đồ đạc bày biện cũng giống như mùa hè, anh cười nói: “Cuối cùng cũng không còn cần phải lén lút nữa”
Tô Điềm quay đầu nhìn anh, không nhịn được đỏ mặt: "Lén lút cái gì chứ..."
Quý Sở Yến chỉ cười không nói, anh dựa vào cánh cửa đóng chặt, một tay để sau lưng, ngón tay thon dài nhấc lên, “cạch" một tiếng — cửa đã bị khóa
Nhịp tìm Tô Điềm đập rộn ràng: “Anh khóa cửa làm gì?"
Lần trước, lần trước, Quý Sở Yến cũng khóa cửa như thế, sau đó...
Tô Điềm căng thẳng nhìn theo từng động tác của. anh, anh từng bước tiến về phía cô, cho đến khi khoảng cách giữa họ chưa đến nửa mét, cô vẫn đứng yên
Quý Sở Yến nâng cổ tay nhìn lướt qua đồng hồ.
"Hiện tại là hai giờ chiều, từ nơi này đến nhà cha mẹ anh, đi tới đi lui ít nhất cũng mất hai tiếng”
Anh ngước mắt lên cười phong lưu: "Em yêu, anh nghĩ chúng ta còn nhiều thời gian."
Hai tai Tô Điềm sắp bóc khóc: "Anh đây là hoang dâm giữa ban ngày ban mặt!”
Quý Sở Yến dùng một loại ánh mắt ý vị thâm trường mà nhìn cô, mỉm cười: “Anh có nói muốn làm gì sao?"
Tô Điềm nghẹn họng, không nói nên lời.
Người này thực sự là... Thật sự là... Đúng là anh không nói, nhưng mà ám chỉ của anh thì còn rồ ràng hơn. Cũng may là, cô nhanh chóng chộp lấy sơ hở, vặn lại: "Nếu anh không làm gì, vậy thì sao lại phải để cha mẹ đi chứ?"
Quý Sở Yến nhẹ chép miệng một tiếng, lôi kéo cô, khẽ nhéo vành tai cô, cười nói: "Ö, em thông minh ra rồi này”
Tô Điềm vuốt ve tay của anh: "Còn căn anh nói nữa à?”
"Được.." Quý Sở Yến không căn phải nhiều lời nữa, trực tiếp ôm cô vào lòng, thở dài: "Không nói nữa, để anh ôm một lát.”
Mùi hương ấm áp trên cơ thể anh khiến Tô Điềm ỉu xìu, cô không giấy dụa nữa, ngoan ngoãn vùi đầu vào lòng anh, hai tay nghịch ngợm mân mê eo anh, cúi đầu nhìn, sau đó không nhịn được mà khen: “Eo nhỏ quá."
Quý Sở Yến ngẩn người, lập tức khẽ cười một. tiếng. Anh ôm chặt lấy cô hơn, bàn tay cũng bắt đầu di chuyển đến phần eo của cô, giọng điệu thản nhiên: “Em nhìn eo anh rồi, vậy anh cũng muốn nhìn eo của em.
Tô Điềm cảm thấy lỗ tai vừa ngứa vừa nóng, giẫy giụa một hồi cũng không được, chỉ có thể vùi vào trong ngực anh, thở hổn hển: “Quý Sở Yến... Anh đừng...”
"Đừng cái gì? Quý Sở Yến ra vẻ vô tội, lại tiếp tục liếm vành tai cô, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vén áo cô lên, từ từ cho đến khi toàn bộ phần lưng của cô đều lộ ra ngoài không khí.
Tô Điềm nhỏ giọng nói: “Anh đừng vén áo em lên như thế..."
Quý Sở Yến mắt điếc tai ngơ, ánh mắt rủ xuống, làn da trắng nõn của cô khẽ run lên.
Ánh mắt anh tối sầm lại, bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve dọc sống lưng cô, cảm nhận được cô càng run lên mạnh hơn thì không nhịn được cười: “Sao em lại căng thẳng thế?”
Tô Điềm đỏ bừng mặt: "Em không căng thẳng. Eo... Sợ nhột..."
“Ừm.”
Quý Sở Yến cuối cùng cũng rút tay ra, nhưng Tô Điềm còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, thì anh lại thò tay từ phía trước áo len của cô vào, lướt qua bộ ngực căng tròn.
Anh dùng một tay nhẹ nhàng nhào nặn bầu ngực trái của cô, tay kia linh hoạt mở khóa áo ngực ra, luồn ngón tay vào xoa nắn núm vú bên phải. Núm vú của Tô 'Điềm lập tức cương cứng rồi dựng đứng lên, nhưng anh vẫn chưa chịu dừng lại, tốc độ càng thêm tăng tốc, khiến Tô Điềm gần như đứng không vững.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!