Tô Điềm cố nén cười, vòng tay ra sau lưng, ngón tay nhẹ nhàng ấn một cái. Chiếc áo ngực căng cứng lập tức bật tách ra ngoài, bầu ngực tròn trịa của cô cũng theo đó bật ra.
Ánh mắt Quý Sở Yến tối đen như mực, anh nhìn chấm chấm gương mặt xinh đẹp của cô, ra hiệu cho cô tiếp tục.
Tô Điềm cần cần môi, kéo dây áo ra khỏi cánh tay, thả áo lót xuống dưới sàn.
Không có áo ngực che đậy, bầu ngực của cô gần như phô bày trước mặt Quý Sở Yến, khiến anh cảm thấy bụng dưới nóng bừng lên.
“Bảo bối.." Anh không chút do dự hôn dọc theo xương quai xanh của cô, ngậm lấy bầu ngực mềm mại trắng nõn của cô, liếm mút liên tục.
Tô Điềm lắc eo, kích thích từ đấu vú mang lại khiến khoái cảm chạy dọc khắp thân thể của cô, không tìm được lối ra, chỉ có thể thông qua những tiếng rên rỉ mà phát tiết.
“Ưm... Ha... Ha... Khó chịu quá...”
Cô cảm thấy hạ thân ẩm ướt, không nhịn được mà kẹp chặt đầu gối lại, nhẹ nhàng cọ xát. Quý Sở Yến nhìn thấy thì mạnh mẽ kéo đầu gối cô ra, gập hai chân cô lên, quang cảnh xinh đẹp dưới váy bị anh nhìn không sót chỗ nào.
Da thịt mềm mại bọc trong lớp quần lót không ngừng run rẩy, lớp vải mỏng đã bị mật dịch phun ra thấm ướt.
Anh cười khúc khích: "Bảo bối, em dễ thương quá”.
Chỗ nào cũng đều rất đáng yêu.
Tô Điềm nghe thế thì đỏ bừng mặt mũi. Cô nắm lấy ống tay áo của anh, không chút nghĩ ngợi mà khiến cho áo sơ mi của anh tuột xuống tận cánh tay, lộ ra đường cong thân thể rần chắc.
“Em... Em...”
Tô Điềm nuốt nước bọt, có giải thích nữa cũng chỉ là phí công.
Quý Sở Yến khàn giọng: “Chủ động thế cơ à?”
Tô Điềm còn chưa kịp phản ứng lại thì Quý Sở Yến đã ôm lấy eo cô, hai người nhanh chóng thay đổi vị trí.
Tô Điềm dạng chân ngồi trên đùi anh, vẫn còn bàng hoàng, nhưng Quý Sở Yến đã bắt đầu cởi thắt lưng rồi
Dương vật cứng rắn nhanh chóng bật ra ngoài, Tô 'Điềm hơn dịch về phía trước, côn thịt vừa vặn chống lên mép tiểu huyệt của cô. Hơi nóng phả vào nhau, cô không nhịn được mà khẽ đưa đẩy, ma sát với nơi đó của anh.
Yết hầu Quý Sở Yến nhấp nhô, anh lôi bao cao su ở đầu giường ra, đưa cho cô, thấp giọng dỗ dành: “Ngoan, đeo nó cho anh”
Quý Sở Yến nhìn ánh mắt bối rối của cô thì khẽ thở dài, sau đó nằm lấy tay cô, hướng dẫn cô xé miệng bao, ấn lên dương vật của mình, cho đến khi dương vật to lớn được một lớp màng trong suốt vây lấy.
Ánh mắt anh tràn đầy dục vọng, Tô Điềm tất nhiên hiểu suy nghĩ của anh. Cô quỷ xuống cởi chiếc váy ngắn của mình ra, sau đó tới quần lót đã bị dịch thể làm cho ướt nhẹp,
Chẳng mấy chốc, trên người cô đã không còn một mảnh vải che thân, thân hình uyển chuyển quyến rũ giống như thần Vệ nữ sinh ra trên biển. Quý Sở Yến dùng sức kéo một cái, cô lập tức ngã nhào vào lòng anh.
Tay anh trượt đến bờ mông săn chắc của Tô Điềm, ấn cô đè lên dương vật nóng bỏng của mình, cứ thể cọ xát với hoa huyệt của cô.
“Ưm... Ưm..."
Tô Điềm nhỏ giọng rên rỉ, hạ thân không ngừng tiết ra dâm dịch. Thân thể cô trống rỗng, nơi tư mật ngứa ngáy vô cùng, khao khát có gì đó lấp đầy cơ thể mình.
Quý Sở Yến vỗ vỗ mông của, nắm lấy dương vật của mình để nó dựng lên cao ngất, sau đó lại nhìn vẽ phía Tô Điềm, giọng nói trầm thấp: “Bảo bối, ngồi lên đi.”
Tô Điềm đỏ bừng mặt mũi, chống lên cơ bụng sẵn chắc của anh, nhắm chuẩn rồi từ từ ngồi xuống.
“Ưm... A... To quá... Không vào được...”
Đôi mắt của Tô Điềm phủ đầy sương mù, ánh mắt nhìn thắng vào Quý Sở Yến, mang theo chút bất đắc dĩ.
Tuy nhiên, anh mím chặt đôi môi mỏng, không chăn chừ thêm nữa, anh ôm lấy eo cô và ấn xuống, thô bạo đâm sâu dương vật của mình vào trong tiểu huyệt của cô.
Tô Điềm hét lên một tiếng, sức lực cả người cô giống như bị rút đi hết, không nhịn được mà ngã vào lòng anh.
”A... A... Trướng quá... Không chịu nổi...."