Hàn Tinh đột nhiên đưa tay lên chỉ: “Nhìn kìa, là Đường Nhã Nam.”
Lâm Chi Nam cau mày, quay đầu trong ánh sáng xanh lam, chỉ thấy cô gái trên biển quảng cáo của cao ốc đang cầm thương hiệu dưỡng da nổi tiếng trên thế giới để quảng cáo.
Gương mặt tinh xảo, xinh đẹp tuyệt trần.
Mà dưới góc phải viết.
… Nữ ngôi sao quốc tế, Đường Nhã Nam.
“Đã mấy năm rồi mình chưa gặp qua chị ấy, không biết chị Nhã Nam ở nước Mỹ sống thế nào?”
Lâm Chi Nam nhìn cảm xúc của cô ta sa sút, không biết nên an ủi như thế nào.
Trong nháy mắt, cô lại nghe thấy Hàn Tinh cảm thán: “Cũng không biết anh Giang Đình có đi tìm chị ấy không, dù sao hai người cũng ở bên nhau nhiều năm như vậy, cứ thế chia tay sao?”
Câu này nhìn như bình thản, nhưng lại giống như sấm sét trong đầu Lâm Chi Nam.
“Hai người bọn họ…”
Lâm Chi Nam thử dò hỏi: “Đã từng là người yêu ư?”
Hàn Tinh không phát hiện ra sự khác thường của Lâm Chi Nam.
Đại khái lúc thiếu nữ mở miệng đã đắm chìm trong hồi ức.
“Đúng vậy, ở trong mắt mình đó hẳn là một đoạn tình yêu đi ngang qua toàn bộ thành xuân.”
Còn chưa trải qua tình yêu, trong giọng nói của Hàn Tinh tràn ngập khát vọng.
Khi đó cô ta còn học cấp hai, cách Yến Kinh xa vạn dặm, nhưng đã nghe qua chuyện của anh Giang Đình và chị Nhã Nam.
Hai người bọn họ, nói là công chúa và hoàng tử, chẳng bằng nói hoàng tử cứu vãn cô bé lọ lem.
Chị Nhã Nam gia thế và bằng cấp rất cao, nhưng rất bướng bỉnh, cho dù bị người nhà ép buộc thi đậu Yến Kinh cũng thường lén đến học viện điện ảnh biểu diễn, dốc lòng làm diễn viên.
“Có thể nói anh Giang Đình là một tia sáng rực rỡ trong bốn năm vất vả của chị ấy.” Hàn Tinh kể: “Nghe nói khi đó anh ấy tổ chức một buổi cầu hôn hoành tráng ở A Đại, khi đấy chị Nhã Nam còn chưa đến tuổi kết hôn đâu, cậu nói xem rốt cuộc yêu sâu đậm bao nhiêu mới có thể làm như vậy.”
“Chẳng qua về sau, haiz, thật đáng tiếc.”
Phía sau cụ thể ra sao, Hàn Tinh cũng nói không nên lời, khi đó cô ta còn nhỏ, chỉ biết hai người đang rất tốt, đột nhiên mỗi người một ngả.
Chị Nhã Nam tiến quân vào Hollywood, anh Giang Đình từ bỏ giấc mộng du học Đức về ngành hàng không vũ trụ, trở lại tiếp nhận tập đoàn Quang Nghiệp.
Tính cách thay đổi, ngày xưa ôn nhuận như ngọc, trở nên không dễ tiếp cận.
Giọng nói Hàn Tinh trầm thấp rầu rĩ, Lâm Chi Nam ở bên cạnh vẫn còn giật mình.
Giống như nắm được sao băng vụt qua, mây mù tan đi, chậm rãi lộ ra đỉnh núi.
Cô còn nhớ rõ ánh mắt Giang Đình nhìn cô ở bãi đỗ xe bệnh viện hôm qua.
Còn có ở trong nhà hàng Tây, Hàn Tinh cười nói.
Một suy nghĩ không hợp thói thường xông vào trong đầu cô.