Bên tại là một tràng âm thanh sột sột soạt soạt, Ninh Tương Y nhìn thấy từ tứ phía trong huyết động đột nhiên bò ra rất nhiều độc trùng! Có đủ các loại, nhiều đến làm tế dại da đầu người!
Xem ra đối phương dưỡng cổ cũng không phải lúc sau khi Đồng Loan Nghi tới, bọn họ đã sớm lợi dụng hương hoa ở nơi này để nuôi không ít độc trùng!
Ninh Tương Y trực tiếp chui vào đường đi phía trước, đuổi theo tên mặt sẹo kia, chỉ cần đi theo hắn, tuyệt đối có thể đi ra ngoài! Nhưng dù động tác của nàng nhanh, đối phương lại có thể thuận lợi thoát được! Nơi bọn họ ở hiện tại không giống với hang động đá vôi vừa rồi, Chúng được nối với nhau bằng các hang động nhỏ, giống như tổ kiến dưới lòng đất vậy!
Chẳng bao lâu đã ra khỏi hang động đá vôi vừa rồi.
Ninh Tương Y nghe được phía sau có âm thanh sột sột soạt soạt, cố gắng không quay đầu lại nhìn, nơi này nhất định có một cái cửa ra khác, nàng có thể tìm được! Quả nhiên, sau khi qua khỏi khúc ngoặt, liền thấy được thân ảnh của tên mặt thẹo, hắn hiển nhiên không nghĩ tới động tác của Ninh Tương Y lại nhanh như thế, mà Ninh Tương Y cũng nhìn thấy hắn ôm Tuyết Sắc đang bất tỉnh, không ngờ bọn họ ở cùng nhau!
Thấy Ninh Tương Y đuổi theo, tên mặt sẹo càng tăng tốc độ! Hơn nữa hắn còn tranh thủ đưa một viên cổ độc vào miệng Tuyết Sắc, muốn buộc hắn cuồng hóa lần thứ hai!
Lúc hắn đang bị trọng thương mà chuyện này, đối với Tuyết Sắc sẽ tạo ra thương tổn không thể phục hồi, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể bất chấp như thế! Cổ độc vào miệng là tan, Tuyết Sắc đột nhiên mở mắt ra, lại thấy tên mặt thẹo nói, “Chỉ cần ngươi có thể ngăn Ninh Tương Y lại, ta sẽ cho nói chủ nhân cho ngươi thuốc giải của đồng tâm cổ!”
Một câu này, làm trong mắt Tuyết Sắc bừng lên sức sống một lần nữa!
Mà tên mặt thẹo nói xong liền rời đi, hoàn toàn không có nói cho hắn,phía sau ngoài Ninh Tương Y, còn có vô số độc trùng mà hắn mở hầm độc thả ra!
Lúc Tuyết Sắc nhìn thấy Ninh Tương Y, thù mới hận cũ, hơn nữa cổ độc có tác dụng cuồng hóa, làm hắn không màng miệng vết thương của mình nứt toạc ra cũng muốn ngăn chặn Ninh Tương Y! Nếu có thể, hắn càng muốn giết nàng!
Tuyết Sắc chỉ cần tưởng tượng đến “Chủ nhân” nếu máu của mình có thể áp chế cổ độc, sẽ có hậu quả đáng sợ gì, liền hận không thể để Ninh Tương Y lập tức chết ở chỗ này! Như vậy hắn mới có thể an toàn.
Mà Ninh Tương Y nhìn thấy Tuyết Sắc trong nháy mắt lại hoàn toàn ngược lại!
Nàng không muốn Tuyết Sắc chết, chỉ có kinh hoảng hô to! “Chạy mau, phía sau có rất nhiều độc trùng!”
Nhưng Tuyết Sắc lại cho rằng Ninh Tương Y đang lừa hắn!
“Ngươi nói dối! Độc trùng đều ở bên trong hầm độc đóng lại tuyệt đối không thể ra được! Ngươi đừng mơ tưởng gạt ta! Đền mạng lại đi!”
Ninh Tương Y không có thời gian giải thích cho hắn, liền muốn đánh bại hắn dẫn hắn đi!
Ai ngờ Tuyết Sắc quá vội vàng muốn giết nàng, trong nháy mắt bộc phát ra tiềm lực vô cùng, đánh bại Ninh Tương Y vài lần! Mà Ninh Tương Y nghe được thanh âm phía sau tới gần, cũng không cách nào để ý đến sống chết của Tuyết Sắc, liền vượt qua hắn để tiếp tục chạy!
Tuyết Sắc ngăn cản rất nhiều lần, đang lúc Ninh Tương Y chuẩn bị hạ gục hắn, hắn đột nhiên kinh hoàng thất thố kêu!
“Sao lại có nhiều trùng độc như thế!”
Ninh Tương Y nhân cơ hội bỏ qua hắn hướng sau lưng hắn chạy tới.
“Không muốn chết mau theo ta!”
Ninh Tương Y nói xong, Tuyết Sắc theo bản năng liền chạy theo, Ninh Tương Y phát hiện nàng hiện tại vẫn luôn chạy lên phía trên, nói cách khác huyệt động này rất có thể là đối phương đào dọc theo một ngọn núi, thông với các hang động đá vôi liên tiếp, hình thành một cái sào huyệt thật lớn.
Trong lòng nàng có cảm giác không ổn, lại quên mất sau lưng còn một nhân vật cực kỳ nguy hiểm!
Tuyết Sắc thấy Ninh Tương Y không bận tâm mình, đột nhiên hướng nàng tấn công mãnh liệt! Cảm giác được nguy hiểm tiến đến, Ninh Tương Y theo bản năng nghiêng qua để tránh, lại thấy Tuyết Sắc đã chạy đến phía trước!
Còn chưa xong, hắn còn sấn tới Ninh Tương Y đang tránh né không phòng bị mà dùng một chân đá nàng! Ninh Tương Y trừng lớn mắt, thân thể lão đảo ngã về sau, mà sau lưng nàng chính là độc trùng!
Tuyết Sắc nvô cùng thích thú khi nhìn thấy cảnh này.
Với tình trạng này Ninh Tương Y hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Hắn cũng không tiếp tục trì hoãn, lại hướng phía trước chạy tới, mà lúc Ninh Tương Y rơi xuống đất, những con sâu đó đã cách nàng rất gần!
Dưới tình thế cấp bách Ninh Tương Y rải một vòng thuốc nổ sau lưng, rồi mới nháy mắt đốt lửa!
Thuốc nổ cháy cực nhanh! Mùi hắc nồng của thuốc nổ, quả nhiên tạm thời cản trở độc trùng đi tới, nhưng thuốc nổ cháy nhanh thì cũng tàn nhanh!
Ninh Tương Y thừa dịp này tranh thủ thời gian nhanh chóng bò lên, tiếp tục hướng phía trước chạy!
Chẳng mấy chốc, nàng thấy được một cái cầu treo!
Bọn họ hiện tại quả nhiên là ở trong núi, nơi này sở dĩ có cầu treo, là bởi vì nơi lòng ngọn núi này nứt ra vách núi! Mà tên mặt sẹo đang chuẩn bị chém đứt cầu treo!
Vừa thấy Ninh Tương Y còn sống, Tuyết Sắc thật giống như gặp quỷ!
Nàng sao có thể sống được?
Mà càng kinh khủng hơn, Ninh Tương Y không chỉ không chết, những con sâu đó cũng theo tới!
Mặt thẹo thấy thế liền càng nhanh chóng dùng dao găm chém đứt dây thừng! Khi Ninh Tương Y còn chưa qua cầu!
Tốc độ cực nhanh, nàng từ trên đỉnh đầu rút cây trâm phóng đến hướng đối phương! Chân nhanh như gió bay qua mặt cầu!
Mặt thẹo không đề phòng, làm cây trâm cắt qua mu bàn tay, dao găm cũng rớt xuống dưới, mắt thấy Ninh Tương Y đã qua tới, hắn liền muốn chạy trốn!
Mà những con sâu đó cũng lại đến, Tuyết Sắc muốn chạy, lại biết mặt thẹo đã chết hắn cũng khó thoát chết, cho nên đơn giản giúp đỡ hắn tới đối phó Ninh Tương Y!
Độc trùng càng ngày càng nhiều, mặt sẹo kia thấy thế, trong mắt hiện lên vẻ hung ác, Tuyết Sắc đang quay mặt về phía sau liền bị đẩy về phía trước! Ninh Tương Y theo bản năng tránh đi, Tuyết Sắc liền bị những độc trùng đó nhào qua đi!
“Không!!!”
Ngay lúc đó, mắt hắn ta co rút lại như bị kim châm!
Ninh Tương Y cả kinh, theo bản năng muốn túm tay Tuyết Sắc, nhưng lại không với tới! Hắn ngã ngồi trên mặt đất, sâu ở đằng trước đã hung hăng cắn hắn một cái, nhìn hắn kêu thảm thiết liên tục, Ninh Tương Y trong nháy mắt liền quyết định cứu hắn!
Nàng lấy rượu từ trong không gian ra rồi đổ nó trên mặt đất!
Rượu nồng thiêu đốt người, quả nhiên cản được những con sâu, trên người Ninh Tương Y cũng không có châm thêm lửa, chỉ có lôi kéo Tuyết Sắc chạy, mà lúc này tác dụng cuồng hóa trên người hắn đã biến mất, có lẽ liên quan đến việc hắn bị trọng thương, lúc này sắc mặt hắn thống khổ, hoàn toàn là bị Ninh Tương Y kéo chạy!
Tên mặt thẹo đáng giận kia không biết đã chạy đi đâu, mà Tuyết Sắc lại càng chạy càng chậm, Ninh Tương Y kéo theo không nổi, rất nhiều lần đều tưởng đã ném hắn đi!
Một khắc kia, trên mặt Tuyết Sắc vẫn là đang cười, bởi vì tác dụng của mặt nạ da người, hắn tức giận đều là cười, hai mắt nửa khép lại mãn hàm thống khổ cùng hoảng sợ! Nhìn Ninh Tương Y nắm chặt tay hắn, cuối cùng biến thành phức tạp.
Hắn biết, Ninh Tương Y sẽ cứu hắn, rất có khả năng là vì máu của hắn, muốn dùng.
máu của hắn làm thuốc giải.
Nhưng hắn khẳng định, dù cả hai bên đều muốn máu của hắn, hắn nếu là rơi vào trong tay Ninh Tương Y, tuyệt đối sẽ không chết, nếu rơi vào tay những người đó thì chưa chắc!
Cái gọi là thiện ác, đại khái có thể thể hiện được ở đây? Hắn mơ mơ màng màng nghĩ.
.