Lúc này, cửa cung đột nhiên bị mở ra! Vô số người vọt vào, thế nhưng đều không phải là người Liên quốc, mà là người của Ninh Úc!
Hắn đây là muốn làm cái gì? Ép gả?!
Ninh Tương Y vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy bóng dáng mà nàng sợ đến chạy trối chết.
Lúc này Ninh Úc đã thay đổi một thân hỉ phục, tiên y lộ mã, ngồi trên lưng ngựa, hắn tuấn lãng bất phàm, áp khí bức người!
Ninh Tương Y đột nhiên cảm thấy nàng trước kia thích hắn thật sự là việc vô cùng bình thường, trên người hắn có tất cả các ưu điểm mà nữ nhân mơ tưởng, nếu giữa bọn họ không phải có mối thù thì tốt rồi!
Ninh Úc thấy Ninh Tương Y xoay người muốn chạy trốn! Không khỏi cười khẽ.
Toàn bộ hoàng cung đều bị hắn vây quanh, không chỉ có như thế, hắn còn vây quanh toàn bộ Liên quốc! Đại quân áp trận, trừ phi hoàng tỷ không thèm để ý đến sinh tử của người trong thành… Nhưng nàng đều nhận Liên quốc vương cùng vương hậu làm cha mẹ, sao lại không thèm để ý đến người Tuyết tộc đáng chết của Liên quốc này?
Hai mắt Ninh Úc lạnh lùng đảo qua đám người Phúc Nhai, nhất định là những người này thấy hoàng tỷ đã quên một ít việc, liền lừa gạt nàng lưu tại Liên quốc, đợi lát nữa, hắn một chuyện đều sẽ không bỏ qua!
“Hoàng tỷ, lại đây.”
Khi hắn cao cao tại thượng, lại cho người ta áp lực càng thêm trầm trọng, Ninh Tương Y cảm thấy sợ hãi, sao lại còn nghe ra trong giọng nói đối phương có một chút dịa dàng?
Thấy Ninh Tương Y cứng cả người, đưa lưng về phía hắn, Ninh Úc dù bận vẫn ung dung phóng ngữ khí mềm mại.
“Không muốn tới? Vậy giết những người ở đây có được không?”
Ninh Tương Y rơi lệ, vừa quay đầu lại, lên án nhìn đối phương, mà Tuyết Liên theo bản năng ngăn trước mặt Ninh Tương Y, tức giận nói, “Ngươi tưởng muốn đối xử với chúng ta thế nào cũng được! Nhưng trong bụng Y Nhi còn có con, ngươi có thể buông tha nàng hay không?”
Ninh Úc híp mắt nữ nhân trước mắt này, bất quá chỉ làm mẫu thân hoàng tỷ hơn một tháng, nhưng thật ra có vài phần thiệt tình, nói đến đây, quả thực tiểu yêu kia làm ai cũng yêu thương mà…..
“Hoàng tỷ, ta nói qua, đây.
Không nên ép ta động thủ.”
Giọng nói âm trầm kia thật giống như điện giật, làm Ninh Tương Y lạnh từ chân lên đến đỉnh đầu!
Nàng không hề chú ý đối phương xưng là “Ta”, mà không phải “Bổn vương”, trong lòng nàng trời đất như giao chiến!
Bất quá cứ qua đó đi? Khoảng cách gần thế này nàng chạy cũng không thoát, nếu nàng chạy mất, sư phụ phải làm sao bây giờ?Mẹ phải làm sao bây giờ?
Nàng rối rắm một lát, cuối cùng âm thầm nắm tay!
Thôi! Việc ai làm người nấy chịu! Ai kêu nàng vì yêu sinh hận, giết chết người yêu của người ta? Chết thì chết!
Ôm tâm tình thấy chết không sợ này, Ninh Tương Y vỗ vỗ bả vai Tuyết Liên, thấp giọng nói.
“Không có việc gì…..
Dù sao chạy không thoát, ta sẽ đi theo hắn!” Nói, từng bước một hướng Ninh Úc đi đến.
Lúc này, khăn voan của nàng đã sớm không cánh mà bay,gương mặt kia làm hắn thương nhớ ngày đêm, cuối cùng lại một lần xuất hiện ở trước mặt hắn, gần gũi, lại rõ ràng như vậy..
Ninh Tương Y bị hắn nhìn chằm chằm đến da đầu tê dại! Sao hắn lại dùng ánh mắt muốn đem nàng nuốt chửng vào bụng như thế? Hắn hận nàng đến vậy sao?
Tưởng tượng đến thủ đoạn của Nhiếp Chính Vương, cùng hậu quả đắc tội hắn…..
Vốn dĩ bước chân kiên định nhưng càng bước lại càng chậm, làm sao bây giờ, nàng muốn trốn chạy trốn!
Nhưng nàng không thể chạy! Không được! Nàng không thể lúng túng! Ninh Tương Y sờ sờ bụng mình, tăng thêm dũng khí, rồi mới đi tới bên cạnh Ninh Úc, ngửa đầu, quật cường nhìn Ninh Úc trên lưng ngựa, nàng tự cho ánh mắt của mình là kiên định, không nghĩ tới Ninh Úc cúi đầu, đều làm cho bộ dạng của nàng như bị tạc tượng đứng yên!
Bảo bối của hắn vì sao lại đáng yêu như thế? Thật sự nhìn nàng chút tính tình đều không có…..
Trong nháy mắt, sát khí của Ninh Úc khi ở gần nàng đều tan thành mây khói, đang lúc hắn muốn đem Ninh Tương Y bế lên, Ninh Tương Y lại ôm bụng khó xử nói.
“Nhiếp Chính Vương, ta đã có con, không thể buông tha ta sao?”
Mọi người tầm mắt không khỏi tập trung lại đây, Ninh Úc ăn mặc hỉ phục, Ninh Tương Y cũng ăn mặc hỉ váy, một người ngồi ở con ngựa trắng cúi đầu, một người khuôn mặt nhỏ ngẩng đầu, hình ảnh này thế nhưng hài hòa khác thường, hai người bọn họ nếu là phu thê, thật đúng là rất hợp …… Ninh Úc rốt cuộc nhịn không được, trực tiếp duỗi tay đem Ninh Tương Y ôm lên lưng ngựa!
“A!! Cứu mạng a!”
Ninh Tương Y một chút không nhịn xuống, ôm bụng hoảng sợ kêu to lên!
Nàng kêu một tiếng làm Tuyết Liên cũng nhịn không được, “Nhiếp Chính Vương, người buông nữ nhi ta ra!”
Nàng vừa định tiến lên, lại bị Phúc Nhai kéo lại, hắn cảm thấy sự thật với việc bọn họ tưởng tượng không giống nhau!
“Nhìn kỹ lại đi!”
Còn có cái gì đẹp để nhìn chứ?! Tuyết Liên trừng mắt nhìn trượng phu liếc mắt một cái, lại thấy bên kia, Nhiếp Chính Vương thế nhưng thân mật ôm nữ nhi nàng, đang cười!
Bộ dáng kia, thật giống như có được bảo bối quý giá nhất trên đời! Nàng có phải hay không nhìn lầm rồi…..
Hay là Nhiếp Chính Vương bị đồ vật kỳ quái nào bám vào người?
Ninh Tương Y lúc này cũng nghĩ như thế! Nàng thở nhẹ một tiếng, đã bị Ninh Úc dùng một tư thế vô cùng dịu dàng lại tuyệt đối bá đạo ôm nàng trong ngực, nhìn nàng, thế nhưng nở nụ cười!
Nàng thừa nhận hắn cười rộ lên rất đẹp! Làm tim nàng đập không ngừng! Nhưng một màn này có thể hay không quá kinh khủng một chút!
Nàng bị hắn ôm cứng đờ, bị hơi thở cường thế hắn vây quanh, cả người đều bị dọa ngốc đi!
“Ngươi người người muốn làm gì!”
Ninh Tương Y quyết đoán nói lắp, khuôn mặt tuyết trắng kèm theo chút ửng đỏ, hai mắt ngấn nước lại hoảng sợ nhìn đối phương!
Yết hầu Ninh Úc giật giật, đột nhiên cảm thấy hai ngày trước bị nàng làm tức gần chết, nghĩ sẽ hung hăng đánh nàng một cái, nhưng giờ khắc này nhìn thấy nàng, ý nghĩ đó liền biến mất tan thành mây khói!
Hắn chỉ nghĩ sủng nàng, mỗi ngày sủng, hàng đêm sủng, sủng như thế nào cũng có không đủ! Huống chi… Trong bụng nàng còn có con của bọn họ?
Thấy tầm mắt Ninh Úc hạ xuống phía dưới, Ninh Tương Y vội vàng lấy đôi tay ôm bụng mình!
“Đứa nhỏ vô tội!”
Ninh Úc bị nàng chọc cười, không khỏi lộ hàm răng trắng nõn chỉnh tề, duỗi tay nhẹ nhàng nhéo nhéo sườn người ngồi ở trong lồng ngực hắn, ngửa đầu nhìn tiểu yêu tinh của hắn, giả vờ lãnh khốc nói.
“Nếu ta muốn động đến thì sao?”
Ninh Tương Y lắc lắc đầu, “Nó mới hơn hai tháng a……
Ninh Úc không nhịn được, hắn lại cười, dịu dàng sửa lại nàng,
“Là hơn ba tháng… Bảo bối.”
Hắn kêu một tiếng bảo bối, làm cả người Ninh Tương Y chấn động, lập tức nghĩ phải nhảy xuống ngựa! Lại bị Ninh Úc ôm chặt lấy! Hơi thở nóng rực, không ngừng phả vào cổ nàng vì cười, ngay lập tức, cả cổ đều đỏ bừng.!
Trong đầu nàng không ngừng hiện lên hình ảnh trước kia xem ở phim truyền hình, hay là Nhiếp Chính Vương này đem nàng coi như thế thân, chính là bởi vì nàng giết nữ nhân hắn âu yếm, cho nên xem nàng là thế thân, rồi mới bắt đầu ngược luyến tình!
Không muốn không muốn không cần đâu!
Nàng không cần ngược luyến! Không cần tình cảm!
Ninh Úc vừa thấy trong mắt Ninh Tương Y xoay chuyển bay nhanh, liền biết nàng nghĩ đến chuyện không tốt, hoàng tỷ cái gì cũng tốt, nhưng sức tưởng tượng quá mức như trăm ngựa phi nhanh, làm người ta hoàn toàn không theo kịp tiết tấu.
“Lần trước nàng nói, nàng không thích ta?”.